Thấy ít người quan tâm đến thể loại này.
Góp phần với cậu Varsava tí nhé.
Viết lâu rồi giờ nhân tiện post luôn.
--------------------------
Những âm thanh vang vọng không định hình và có vẻ rời rạc, chậm rãi từ track 1 “Echoes” rơi rớt khá dài, như muốn nói với người nghe hãy tĩnh tâm dành chút kiên nhẫn trút bỏ những cái mặt nạ và những thứ phục trang rườm rà để trở về nguyên thuỷ.
“Salvation” – “Sự cứu rỗi”, đó là tên album năm 2004 của nhóm nhạc đến từ đất nước kính yêu vô vàn của các Metalheads: Thuỵ Điển. Nếu như Thuỵ Điển được biết đến như 1 nơi tôn vinh các tài năng khoa học lỗi lạc nhất mọi thời đại, thì đó cũng là nơi những tín đồ Metal hướng đầu về cầu nguyện cho những ban nhạc yêu quý ra đời những albums tuyệt vời.
Và tối nay tôi đang thưởng thức 1 trong những tác phẩm say đắm ấy. Nếu tóm gọn lại thì thứ âm nhạc mà Cult Of Luna chơi gần với Stoner Metal, có chút ảo giác, nỗi buồn day dứt ám ảnh của Doom, chút ồn ào gai góc của Hardcore tất cả được hoà quyện trong 1 bầu không gian mà người ta hay gọi là *atmospheric*.
Nếu mô tả như vậy, những ai đã từng nghe Stoner Metal cũng hơi khó hình dung, nhưng nếu bạn bật nhạc của Cult Of Luna lên, thì bạn sẽ gần như lập tức chìm vào ảo giác mênh mang mà quên đi mình đang nghe hay tìm hiểu cái khỉ gì. Mặc kệ nó là Stoner hay Slugde, Progressive hay Doom, hãy cứ để âm nhạc mênh mang hoà cùng cảm xúc.
Và minh chứng cho cái mênh mang ảo giác ấy là khi bạn nghe ca khúc số 4 “Waiting For You” – “Chờ đợi em”. Những note guitar cứ rơi như những giọt thời gian trôi qua khi bạn đứng yên nơi góc đường chờ ai đó. Phải nói để đánh được những note guitar rơi rớt hay thế này người nghệ sĩ phải hoà mình hết mức tâm hồn hoà nhập tiếng đàn cho từng note nhạc bật ra khỏi dây đánh động cảm xúc của người nghe.
Đoạn sau của bản hoà âm instrumental này là những dòng guitar ào ạt mạnh mẽ đầy phấn khích. Những lớp guitar càng lúc càng ào ạt dâng cao như một màn đen dầy đặc nhấn chìm linh hồn ta trong sâu thẳm của bóng đêm. Ta chẳng hề chống cự hay vùng vẫy, cứ để mặc nó nuốt chửng lấy ta …
“I am praying for the raging flood I am waiting for you to come.”
Cảm giác như mình lại được trở về với chính mình, với bóng tối vĩnh hằng vẫn ngự trị muôn đời đen kịt. Still so dark … Ta lại có thể mỉm cười thanh thản với bóng đêm, với linh hồn ta yên ẩn nơi này.
Thân quen lắm đỗi khi ta lại được chạm đến nỗi buồn, chạm đến chính những gì thật sự nhất thuộc về mình. Cảm giác, nỗi đau, niềm vui, nụ cười, hơi thở …
Ta lại thấy tình yêu của mình vẫn chẳng hề mất đi đâu cả, chỉ là ta đã ko có thời gian dành chăm sóc nó mà thôi. Ta vẫn yêu những câu lead guitar đầy giai điệu ngân nga, những cú riffs mãnh liệt, giọng growl voice gầm gừ gào thét từ nơi đâu sâu thẳm, những khoảng lặng có thể cảm nhận bóng tối vây quanh, từng note nhạc rơi nhe bẫng vào cõi lòng rộng mở … Dường như thật là mơ hồ và khó hình dung phải ko? Nhưng nếu bạn biết ta đã sống hạnh phúc với những cái mơ hồ ấy biết bao còn hơn bao nhiêu những cái thực tế nghiệt ngã ngoài đời.
Mặc cho những ai gọi ta là ảo mộng, là phù du, là lông bông ko thực tế. Chỉ có ta hiểu rõ nhất thực tế là đây, khi ta đối diện với tất cả thuộc về mình.
Dòng máu đen vẫn âm thầm chảy…
Vui biết bao nhiêu khi hôm nay tình cờ gặp được Cult Of Luna. Vì ta ngỡ rằng cảm xúc đã trôi tuột theo những tháng ngày rong ruổi mất rồi.
Ngay lúc này đây khi nghe “Crossing Over”, ta mới thấy rằng mình thảnh thơi thanh thản ngồi lắng nghe những giai điệu thế này.
“One step one glimse of an eye
One moment can change everything
Wait here ‘till my words spread across the sky
And into the chambers of every soul”
Âm nhạc của Culf Of Luna ở đây không hề thiếu những lúc dữ dội cùng cực để ta có thể xả hết những bức bối nặng trĩu trong lòng và còn thừa cả những khoảng không mở để cho linh hồn ta trôi bềnh bồng nơi đó … Lãng quên tất cả, chỉ có ta với ta. Đó là tột đỉnh của hạnh phúc cũng là khổ đau.
“Into The Beyond” – đi xa hơn nữa. Quả thật âm nhạc của Cult Of Luna ở đây đã đưa tôi đến nhiều những thái cực cảm xúc và trạng thái tâm lý khác nhau. Cảm nhận được sự hoà nhập hoàn toàn của tâm hồn mình cùng dòng chảy âm nhạc lúc mãnh liệt dữ dội, lúc lại dịu êm hiền hoà, lúc hoàn toàn tĩnh lặng…
Điều này khiến tôi nhớ lại 1 đĩa nhạc cũng đã từng khiến tôi có được cảm xúc như vậy chính là “Deliverance” của Opeth. “Salvation” – “Sự cứu rỗi” và “Deliverance” – “Sự giải thoát” phải chăng là có gì đó trùng hợp?
"Into The Beyond"
Let me take you down, underneath this false surface
Tonight is the night when we travel into the heart of the unknown
Night reveals what is hidden in the shadows
What you see is just a shell of me
To escape the suffering we keep our emotions at a distance
So far away that our skin becomes our fortress
Leave with me and you'll see what lies ahead
Let's gather in twilight
In those blue reflections
We are coming out as one
That is when we arrive
That is when we realize
This is when we fall down
Những câu chữ lyrics của Cult Of Luna ko phải là những vần thơ của quỷ như là Opeth, nhưng nó mang đến cho ta cảm giác gần gũi và yên bình, xoa dịu. Cảm giác rất gần và thật với chính mình. Âm nhạc là vậy, đưa ta bay bổng đi đâu rồi cuối cùng ta cũng quay lại trở về với chính mình. Nhưng cảm giác của một chuyến hành trình ngắn ngủi khoảng 1h15’ ấy lại để lại trong ta những cảm xúc va dư vị thật tuyệt vời.
Âm nhạc hay sẽ gắn với những chuyến hành trình và khám phá và thật hay biết bao khi ta có thể soi rọi nội tâm của mình vào cái gương âm nhạc để nhìn ngắm xem nó méo mó, đen tối đến đâu. Và dù là như thế, thì ta vẫn thấy vui và hân hoan khi đối diện với chính mình, chứ ko phải một cái mặt nạ lấp lánh đủ màu sắc bi hài mà người đời và chính ta tự vẽ lên.
Ngước nhìn lại một chút cái cover của album này : chỉ có một màu trắng toát, ko có gì hơn, phải chăng ngụ ý rằng ... hãy "let your soul naked when you hear the music flows".
2 points for the great post with thanks - CDT.