Đã lâu nay, mình chìm trong âm thanh của những bản rock - những bản nhạc mạnh mẽ. Mình yêu rock. Mình cứ tưởng niềm say mê này sẽ làm mình quên em.
Nhưng chiều nay, mình thấy nhớ em. Một nỗi nhớ da diết dâng lên trong lòng. Từ lâu mình và em đã ít nói chuyện với nhau, tin nhắn càng không. Không hề một tin. Kể từ ngày hai đứa không còn gần gũi nhau mình đã không xài đtdd nữa. Mình sợ sự liên lạc. Những tin nhắn sẽ làm mình nhớ em. Những nỗi nhớ mà mình muốn quên đi. Chiều nay, chợt nghe lại một bản nhạc rất yêu thích - The River Flows Froozen, trái tim mình day dứt.
" ... So came this time
When moonlight blackened my heart:
I can't stand this pain
The chain is broken
It's tearing open my scars:
I want to feel the flame...again
The shine behind
The frozen stream
Reminds me of your eyes
The spark of hope
Still in my heart
Shall dreams become true under the ice? "
Mình nhớ em!