Thêm cái nữa hâm nóng:
Pax Cecilia - Blessed Are The Bonds
Classical/Post-metal
(For Doom Fan)
The TragedyĐây không phải là một ca khúc ngắn (10 phút lận), càng không phải là một đoạn nhạc intro nhưng cái cách mà Blessed Are The Bonds mở đầu với The Tragedy khiến người ta không thể ngờ rằng mình đang nghe một đĩa nhạc Metal. Chất liệu chính xây dựng lên cái thứ thảm kịch này là dương cầm, vĩ cầm rồi đại hồ cầm kết hợp với chất giọng trong sạch chưa chút vẩn đục của Sludge. Đây là một bản nhạc buồn, không phải Doom Metal nhưng dễ nhận thấy nó hợp với người nghe doom, đặc biệt là sự phối hợp tài tình của bộ dây, không có gì phải bàn.
The Tomb SongVề cơ bản ca khúc này không khác The Tragedy là mấy, có chăng chỉ là giai điệu và sự xuất hiện mờ nhạt của guitar, làm nền cho những phá phách phía sau.
The ProgressChỉ cần anh Drummer vui tính đạp pedal điên thêm chút nữa, The Progress sẽ có intro giống như một bản Black metal với những đoạn riff hung bạo không nể nang. Vocal cũng không phải vừa, có lẽ giờ mới đến lúc hắn nổi giận, dù sao đã dính đến Extreme - cũng nên thi thố khả năng gào rú của mình. Phút 2'36, giai điệu có dấu hiệu khả quan, tôi nhận thấy The Tragedy và The Tomb Song chỉ là sự trình diễn thành công của những nhạc cụ cổ điển còn nói về sự kết hợp với Metal, The Progress chính là thành công của The Pax Cecilia. Đặc biệt khi metal cứ hùng hục sập xình thì cây vĩ cầm lại kéo lên những dải lụa mỏng manh, hoang mang và ...ngập ngừng.
The MachineChặt guitar, chặt suốt, chặt các kiểu, chặt tung giai điệu, chặt mãi không thôi. Vocal với sự tham gia của máy móc lại càng được đà kinh dị. The Machine (Lại máy móc) tạo được cú bùng nổ khá thuyết phục ở gần cuối, trống điên cuồng, guitar bị làm méo tiếng thực sự gây khó chịu và nằm kẹt ở cái ngưỡng giữa Sludge và Drone. Âm nhạc yên ắng dần, và để chuyển bài sao cho liên tiếp thì ambient là một lựa chọn khôn ngoan.
The WastelandVà cứ như vậy ambient được kéo dài thêm ra, chính sự bao trùm này biến The Wasteland thành một màu xám xịt u ám. Ca khúc nổi trội nhất là vocal và hiệu ứng âm thanh rất khá khi tạo cho giọng hát của Vox độ vọng tốt, y hệt như một vùng đất cằn cỗi hoang vắng bóng người. Cùng lắm thi thoảng thấy vài tiếng piano lạc lõng cô đơn. Đây là một bản nhạc instrumental nhưng lại xuất hiện vocal, kiểu hát này (tôi không biết miêu tả thế nào nữa) có lẽ giống như một nhạc cụ - đặc biệt.
The Water SongTôi thích tiếng acoustic trong ca khúc này, nó rải rác và quạnh hiu, không nhiều và mượt mà như dark folk, chỉ thấy buồn, buồn lắm, buồn hơn khi đi với Doom Metal và cây vĩ cầm duyên dáng kéo trên đôi vai gầy. Ca khúc dài nhất album, xuất hiện nhiều mảng màu cả lung linh rồi hân hoan nhưng cứ nhen nhói lại bị vùi dập. Đoạn giữa có tiếng nhạc thánh thót làm nhớ đến No Surprises của Radiohead, kỳ lạ thật. Vocal xuất hiện có vài giây mà sao muốn nhớ mãi, kiểu giọng mái nhẹ như tơ hồng, hát như để sóng yên bể lặng, hát như để an ủi niềm tin và niềm tin đã bị chôn chặt, trong vòng tay của câu guitar cuối bài, đẹp đến xót xa.
The TreeBản Instrumental cho cây khô đứng trước gió, thêm một ca khúc nữa chứng tỏ thành công khi kết hợp giữa Classical với Post-rock/metal của The Pax Cecilia.
The HymnKhông chỉ riêng Piano và bộ đàn dây kiều diễm, khả năng gảy đàn thùng của họ cũng rất đáng nể. Khúc gần cuối nghe đơn giản nhưng lại xuất hiện kiểu vuốt ngón luyến âm rất hay. Tôi chẳng có lý do nào để phàn nàn về đĩa nhạc này, giả sử có thì cũng dễ dàng bỏ qua.
Blessed Are The Bonds là một album có tính xuyên suốt, các ca khúc có kết cấu liền mạch, nói cách khác là có liên quan đến concept. Tôi cũng chưa thực sụ vỡ ra nội dung của album, một phần vì chưa tìm được tóm tắt hơn nữa là lối viết lời của tụi nó khá mông lung và không chi tiết (có thể là ảnh hưởng từ Doom). Dù sao đĩa nhạc này cũng gửi đến những thông điệp về sự vươn lên của con người, không nên quá tin vào thần thánh (cái này giống vô thần ghê) hay là thông điệp về tình mẹ.
Bi KịchTôi hát bài ca về những con thuyền bị chìm
Dưới đại dương yên lặng
Bài ca về sự vươn lên và rớt xuống
Bài ca có những điệp khúc bị kìm nén
Một vài kẻ nói rằng đại dương mệt mỏi kéo mọi thứ chia rẽ
Một vài kẻ khác bảo đại dương sẽ cùng kéo đi hết tất cả
Trong bài ca này, nhịp điệu là những bước chân trên boong tầu
Con trẻ chạy nhảy, người tình khiêu vũ
Tay với tay khuya những cymbal
Và những đôi tay càng làm nhộn thêm trên những cây cymbal
Và trong ca khúc này, những ngón tay trên những sợi dây, tìm kiếm sự thật về những điều tốt đẹp. Và chúng ta, sống trong ánh sáng của những nốt nhạc được đánh lên.
Và trong những ca khúc như vậy, chúng đều được pha trộn, tìm kiếm từ cái khác giống như chính nó
Và trong ca khúc này, chúng ta tìm thấy cách để theo đuối hay bỏ cuộc, để chấp nhận kết cục hay từ chối chúng, nhưng những note nhạc đó vẫn được đập mạnh mẽ.
Và khi không còn ai nhớ nổi nơi con tầu được đóng, hay nơi họ tìm được đường về nhà, thì di vật của họ vẫn sống trong ca khúc như vậy.
Và khi mọi người hát ca khúc này người tình của họ sẽ khiêu vũ, và sự thật sẽ được tìm ra.
Những note nhạc và cây cymbal này, cùng đại dương và những ngón tay rồi sẽ lại vùng lên.
Tuy nhiên giờ đây chúng đã mờ dần
Chìm dần.
Bài Ca Nấm MồVài bản requiem cần được xướng lên thật bình yên.
Cho những linh hồn còn vất vưởng cõi trần.
Một con người để tình yêu thành sầu thảm
Khi thần thánh quởn trách trong thao thức ban cho anh ta thêm gánh nặng, khi niềm tin của hắn như con thiêu thân trong sương mù
Chúng thì thầm: " Ôi chao ! Thần thánh, ôi chùm cầu tia sáng !"
Hắn học được đấy chỉ là hình bóng, không chỉ bóng tối được mang tới từ màn đêm.
Nhưng trước khi ra đi, chúng ta sẽ vạch rõ ranh giới với tự do, với thánh thần.
Những cổ họng của chúng ta, những sợi dây của chúng tất cả cùng hoang dại trong sự rung động và cùng với những âm thanh đó chúng ta sẽ đem tới làn không khí để thắp sáng ngọn lửa.
Cấp TiếnVà ngọn lửa này sẽ thiêu hủy tất cả !
Không phải chúng ta sợ hãi nạn lụt, hạn hán
Không phải chúng ta sợ đỉnh cao, hay vực sâu thăm thẳm
Chúng ta không sợ ca khúc đó
Chúng ta chỉ sợ nó kết thúc
Chúng ta chỉ sợ nó đã hoàn thiện.
Cứ tiếp diễn như vậy !
Khi chúng ta còn trẻ
Những người mẹ nhìn với đôi mắt của chúng ta
mở rộng và khám phá mọi thứ
Ôi chao những cánh đồng rộng lớn đầy lúa mỳ cao vút, ôi chao những đường phố đông đúc người qua
Những đêm nằm ẩm ướt
và sáng chói với những ánh đèn giao thông
Chúng mới sống động làm sao
Và kể cho tụi trẻ rằng ánh sáng của chúng sẽ không bao giờ bị tắt
Và những gì chúng ta nghe được từ cha, chính là một câu chuyện tuyệt vời
Nó như được che phủ bởi kiến, giăng qua đầu chúng ta, băng qua vùng đất này.
Nhưng giờ, như những số phận xa lạ !
Tiềm tin đã chết hết
Thật đáng yêu khi được mẹ nâng niu giấc ngủ
Thật ấm áp sao khi mẹ giác đôi tay mệt mỏi lên đôi mắt vừa tỉnh giấc.
Mẹ già rồi mà sao vẫn cứng cỏi, nâng niu những giọt nước mắt của chúng ta.
Sớm thôi, những người bạn, bạn phải chôn cất tình yêu đấy trong lồng ngực như tôi đã có nó trong tôi.
Và lớn lên, lớn lên, lớn lên, lớn lên
Tuy nhiên thời khắc quan trọng như khi gia đình như con tàu nghả nghiêng trên sóng
Cùng với lời kinh cầu đầy sợ hãi, chúng ta phải đối mặt với con nước thủy triều
Chỉ để nhận thấy toàn bộ đại dương sẽ khô cằn
Ôi định mệnh, ngươi thật ngu xuẩn
Nếu mẹ đã dạy chúng ta được nhiều điều
Điều đó có nghĩa không còn sự xấu hổ nào nằm trong thứ ánh sáng đang suy tàn
Thay vào đó, cái thế giới đẹp nhợt nhạt này đã mệt mỏi, những đứa trẻ ngoan cũng đã mệt mỏi, nhưng sẽ phải mạnh, bởi một lẽ: Sự kiên trì.
Vì sự tồn tại của thứ ánh sáng, sự bền lâu chiếu rọi đó khi chúng ta ra đi.
Máy MócTrên đỉnh cao
Chúng ta đã nhốt chúa trời
Bằng vẻ kiêu hãnh của một kẻ ngự trên yên cương
Và một bài hát vang lên cho cái chết trong tầm tay
Vì chúa không phải kẻ tiến bộ và máy móc cũng không thể thỏa mãn
Đó là điều không thể chết mà cũng không thể cấp tiến hơn
Đất Hoang Cằn CỗiBài ca H2OTuy tất cả hy vọng chỉ là dang dở
Đại dương sẽ phải khô cằn
Trời sẽ nhanh mưa
Mưa, mưa và mưa
CâyThánh CaVà rồi, sự đoàn kết của chúng ta sẽ vượt qua điều này
Một chốn hùng vĩ, khô cằn và vàng son
Và, chợt nhận ra không ai có thể cứu rỗi linh hồn chúng ta, cứu rỗi những thứ chúng ta thật sự biết
Chúng ta nhìn, với đôi mắt của mẹ vào những kẻ khác
Bởi vì
Chỉ những giọt nước mắt của bà mới mang lại được cuộc sống, thêm một lần nữa.