Black metal là dòng nhạc mang nhiều nét đặc thù và riêng rẽ bậc nhất trong thế giới metal. Các Black Metal head luôn là những kẻ hết sức bảo thủ và quái dị tôn thờ tuyệt đối thứ âm nhạc khô cằn và khốc liệt này. Họ rất khó chấp nhận những thay đổi đặc biệt là khi những thay đổi đó mang theo sự bóng bẩy và ẻo lả. Tuy nhiên cũng có 1 vài trường hợp ngoại lệ. Graveworm, Opera IX đều đc giới Black Metal hào phóng chấp nhận như 1 món ăn phụ nhẹ nhàng và bổ dưỡng đem lại chút sinh khí cho bàn tiệc vốn chỉ toàn những xác chết thối rữa bậu đầy ruồi bọ. Enslavement Of Beauty cũng đc xếp vào nhóm những “món ăn phụ” đó có điều xuất xứ cũng như “nồng độ” của họ có phần khác 2 cái tên trên.
Ko ai ngạc nhiên khi Graveworm hay Opera IX có thể tạo ra những âm thanh đẹp rộng lớn đến như vậy bởi vì họ đến từ nước Ý xứ sở của Địa Trung Hải êm đềm vỗ về các tâm hồn lãng mạn, vùng đất của violin của những vở opera. Nhưng xuất xứ của nhân vật chính ngày hôm nay là ở Nauy, nơi chúng ta chỉ có thể thấy những gã gày gò vô hồn mặt vẽ trắng bệch mặc đồ da cầm kiếm lang thang trong rừng dõi ánh mắt căm thù về phía những ngôi nhà thờ hiền lành, nơi mà người ta thu âm trong 1 ngôi nhà gỗ nằm ở bìa rừng và gần như ko có 1 thiết bị lọc âm thanh nào để tạo ra thứ âm nhạc đục ngàu và cằn cỗi. Ấy vậy mà nơi đó lại sinh ra 1 nàng thơ mang tên Enslavement of beauty
Thành lập từ năm 1995 và cho đến nay đã có 3 album, Enslavement of beauty vẫn giữ cho mình những đặc điểm cơ bản để duy trì hình ảnh tiêu chuẩn của 1 black metal band, đồng thời họ chọn cho mình 1 hướng sáng tạo rõ ràng và riêng biệt: đưa những ảnh của nhạc cổ điển vào black metal để rồi phát triển nó càng lúc càng mạnh mẽ tạo ra 3 album vẫn đủ tính ‘truyền thống” nhưng cũng thừa thãi sự đặc biệt.
Âm nhạc của Enslavement of beauty xuyên suốt 3 album ko có sự thay đổi, đều là những giai điệu truyền cảm, những câu guitar ngắn và mềm mại mang màu sắc cổ điển ko thể trộn lẫn với 1 band nào khác, vocal đặc biệt tốt, rất cứng rắn, mạnh mẽ và sắc như dao cạo. Ngay cả vocal nữ dù ít xuất hiện nhưng cũng tạo ra sự khác lạ ở tính khô khan và lạnh lùng của nó. Tuy nhiên linh hồn của band cũng là kẻ khiến tớ phải gọi EOB là nàng thơ của Black metal chính là tay keyboard. Có lẽ ngoài Summoning ra khó có band nào mà nồng độ keyboad dày đặc hơn EOB. Tay keyboard xuất hiện ở mọi nơi và rất nhiều lúc các nhạc cụ khác cất lên chỉ với nhiệm vụ duy nhất là tô điểm cho màn trình diễn của Tony Eugene Tunheim.Những đoạn chạy ngón ngọt ngào như dòng suối hay những giây huyền bí và rộng lớn như mang đến cảm giác của những vở kịch cổ điển. Rất may là anh ta đã ko quá sa đà vào cây keyboard của mình mà bỏ rơi những yếu tố cơ bản của metal. Các album của EOB đặc biệt là Megalomania luôn đạt đc sự hài hòa giữa những giai điệu hấp dẫn huyền bí với những đoạn gào thét giận dữ hay những câu guitar mãnh liệt.
Một điều đáng nói nữa ở Enslavement of beauty đó là lyric. Ngoài nội dung thường thấy của Black metal: cái chết, sự tuyệt vọng, vô thần, tình dục, họ đem đến cho ta những hồi tưởng mơ màng trong các bản Sonne của W. Shakespeare hay sự rùng rợn mang màu sắc trầm cảm đến từ Edgar Allan Poe
The vortex of addiction is out of square
There are imaginary catchwords everywhere
The vortex of temptation gently blows
The ego-dolls reap the meadows…
…of megalomania… Đấy là những gì tớ muốn nói về band nhạc đặc biệt này. Bây giờ thì điều tớ rất muốn các cậu làm là nghe thử 3 album của Enslavement of beauty, cảm nhận sự lãng mạng bật lên từ đêm đen. Và đừng bỏ lỡ cơ hội nếu nhìn thấy 1 album nào của họ trên kệ của hàng đĩa nào đó
P/s: Các cậu có để ý là tớ nghe nhạc và viết bài càng lúc càng sến ko
1 point for the beautifully "sến" post with thanks - CDT.