Rốt cục thì cũng có 1 cái gì đó cứu vãn cả kì nghỉ đông thê thảm của tớ. Concert mà tớ chờ đợi cả tháng nay cuối cùng cũng diễn ra vào đêm cuối của tháng đầu tiên năm 2009. Để mò đc tới cái concert này 1 tháng trước khi đặt vé tớ đã phải cực kì đắn đo giữa Amon Amarth và Haggard. Sau 3 ngày nghĩ bạc cả tóc phương án đầu tiên đã được lựa chọn đơn giản chỉ vì chắc chắn xem Amon Amarth sẽ “xôm” và máu hơn Haggard, ai chả biết tụi này rất giỏi chơi live. Sau cả tháng trời chờ dài cổ và thê thảm(tiền vé+ tiền mua áo ngốn của tớ ko ít) rồi thì cũng đến lúc lên đường
Tuy nhiên ngay khi ra khỏi nhà mặt tớ đã dài như cái bơm. Chủ quan trong vụ mượn máy ảnh vì cứ nghĩ cả đống bạn bè thằng nào cũng có máy chẳng nhẽ ko vớ đc 1 cái, ai ngờ đâu phút chót đi mượn hóa ra tụi nó về nhà nghỉ đông cả. Bi kịch là sẽ chả có nổi 1 cái ảnh nào. Mấy cái tớ post sau đây là của bọn club đưa lên. Trở về với chuyên môn, do đây là lần đầu tớ đi xem show ở club tochka( đãng nhẽ năm ngoái có thể bóc tem cái club này cùng Pain Of Salvation nhưng rốt cục ko đi đc tiếc đút ruột) nên đề án taxi đc đặt ra. Khổ nỗi cái club nó nằm tít trong ngõ thằng cha taxi cũng chả rõ ở đâu. Thế là đành mò xuống liên láo xem có thằng nào tóc dài dài để râu tóm lấy hỏi. Đây rồi. 1 chú đang đi tới.lại gần định mở mồm thì cứng cả mồm. Thằng cha đó giống Toumas của Nightwish kỳ lạ, từ đầu tóc dáng vẻ đến chiều cao ý hệt luôn. May mà đây là Moscow chứ ko phải Phần Lan nên tớ vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra.
-Làm ơn chỉ cho tao club Tochka ở đâu?
- Trước mặt đi theo tao.
-Mày cũng đi xem concert này à?
-Ừ.
…………………..(thằng cha này ít nói thật)
Loằng ngoằng 1 lúc rốt cục cũng mò đc đến cổng. Lúc này thì cơn ác mộng đã được dự báo trước xuất hiện. Xếp hàng. Bình thường thì cái vụ này chả đáng kể gì nhưng mà ở thời tiết -17 độ thì đứng trong cái hàng dài cả chục mét chắc chắn ko dễ chịu chút nào. Chờ nửa tiếng rốt cục cũng đến lượt mình vào. Đang hí ha hí hửng khi tay bảo vệ đóng cộp cái dấu vào cổ tay thì bị 1 tay quản lý giựt lại
-Mày mua cái áo phông này ở đâu?
- Ở chợ điện tử. Có vấn đề gì à?
-Ko, vào đi
Vãi. 2000 r của tao mà mày bảo là đồ dởm chắc tao đi chết luôn quá. Bây giờ tả sơ qua về cái club này. Club là 1 tầng hầm trang trí đồ dùng chủ yếu làm bằng gỗ và tranh sơn có 2 tầng, tầng dưới là sân khấu và chỗ đứng. Tầng trên là bar khá đẹp mắt và rộng rãi. Bên cạnh là bàn bi-a và chỗ bán rượu. Lúc tớ đến thì chỗ gần sân khấu đã chật người coi như khỏi chen lên đồng nghĩa với việc cơ hội giựt cái dùi trống của tay drummer cũng tan thành mây khói. Đã vậy thì cứ thong thả làm vài chai bia đi thăm quan 1 lúc đã
8h: đến giờ diễn vẫn chưa thấy tăm hơi tụi nó đâu, khán giả vẫn kéo vào
8h15: tay chỉnh đàn đã bước ra nghịch ngợm 1 tí làm tụi khán giả bắt đầu gào Amon Amarth rồi sau đó chuyển thành A Ô A A, hài vãi
8h30: Vẫn chưa thấy tụi nó đâu, khán giả bắt đầu gào thét, đã đến lúc chui vào trận địa, phải bỏ dở cốc bia thôi
8h45: rốt cục thì Amon Amarth cũng xuất hiện, đầu tiên là tay drummer rồi tay guitarist. Bài đầu tiên đương nhiên là Twillight Of The Thunder God. Ngay khi tay vocal vừa gào câu đầu tiên khán giả bắt đầu phát điên. Đúng như đồn đại Amon Amarth xứng đáng được chơi ở bất cứ concert lớn nhỏ nào. Hùng tráng đầy sức mạng đặc biệt là headbang từ đầu đến cuối. Tay vocal trông chả ra dáng metalhead tẹo nào, bụng bia to như cái trông mặt thì siêu hài giọng cứ khề khà như thằng say rượu mà gào thì sung vãi đái. Đặc biệt tụi này rất biết cách kích động khán giả. Ngay từ đầu chỗ đứng bị chia làm 2 phe. Phần trên toàn những tay máu mặt xô đẩy đấm đá từ đầu đến cuối. Tớ cũng liều mạng xông vào được 5’ cũng ko chịu nổi phải bật ra cam chịu làm tuyến 2. Phần dưới thì hiền lành hơn tức là cũng headbang gãy cổ nhưng thỉnh thoảng cũng tỉnh ra mà giơ máy lên chụp ảnh hay quay phim. AA chơi 1 mạch những bài trong album mới và album With Oden On Our Side. Những track ngon nhất là free will sacrifire Guardian Of Asgaard, Live For The Kill. Tuy nhiên màn hay nhất vẫn là Death In Fire. Tụi khán giả trong đó có tớ( nhớ có mấy câu ) được dịp hát theo gào hết sức có thể tạo ra 1 màn trình diễn hùng tráng rực lửa. Ngoài lề 1 tí về tai nạn nho nhỏ trong buổi biểu diễn. Số là ko hiểu có phải vì năm nay tớ tốt số ko mà nhìn quanh thấy mấy cô bé metalhead xinh xẻo đứng ngay cạnh. Nếu cậu nào xem film thì thấy bọn Châu Âu con gái ngày xưa hay mặc cái áo lót nâng ngực mà bó eo có dây buộc ở sau. 1 trong số mấy con bé kia chả hiểu giật lắc thế nào tuột cả áo cứ thế là tồng ngồng ngơ ngác, may thằng người yêu nhanh chí cởi áo ra cho mặc tạm
2 tiếng trôi qua cái vèo chỉ còn 1 bài cuối cùng. Tớ lúc này tay đã mỏi rã cổ thì khản đặc lại vẫn cố gào lên Once Sealed In Blood. Thoang thoáng đâu đấy cũng có vài thằng chung quan điểm với mình nhưng đáng tiếc là AA chơi bài khác( hình như là VS The World ko chắc chắn lắm) tụi khán giả lại được dịp gào theo chỉ mỗi tớ là chả nhớ câu nào chỉ biết headbang như điên. Buổi trình diễn kết thúc với màn chúc bia bằng sừng quen thuộc của cả band. 1 diều đáng tiếc nữa là tụi bán đồ bên ngoài ko đứa nào nghĩ ra bán mấy cái sừng đấy thành ra rốt cục tớ chỉ lượm đc cái thắt lừng với mấy miếng đề kan. Mua bán coi như thất bại
Tổng kết sau trận chiến, hôm sau tớ ngủ 1 mạch 12h, cổ đến giờ vẫn còn hơi đau. Ngoài ra còn 1 vấn đề nho nhỏ nữa là từ giờ cho đến lúc thằng em sang tức là 15 ngày nữa ko biết ăn bằng cái gì đây? Thôi đến đâu hay đến đó vậy. Hy vọng là tụi AA giữ lời hứa “We’ll be back” vào năm sau. Tiếp tục dài cổ chờ show của Macbeth.
Sau đây là vài hình ảnh về show