|
| Của hiếm vật lạ, act II | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Kommissarr tristissimus hominum
Ngày tham gia : 08/05/2007 Age : 38 Tổng số bài gửi : 1077 Đến từ : Ostray-lee-uh, FUCK YEAH!
| Tiêu đề: Của hiếm vật lạ, act II Mon 22 Jun 2009 - 17:56 | |
| Đôi điều cần nói:Thread này là direct progeny của thread Của hiếm vật lạ, đã bị tớ xoá hẳn. Như đã tâm sự trong khu staff chat, bấy lâu nay tớ thấy rất bất mãn với chính mình trong thread Của lạ I, khi dí link thì nhiều mà bình luận thì chả đc mấy tí, hoạ hoằn cũng chỉ 1 vài dòng cho qua chuyện. Như vậy chả khác đếch gì mấy cái blogspot chuyên đi sâu vào hàng hiếm ngoài kia. Vậy nên tớ xoá nó đi, làm cái mới này trong box reviews - để làm gì thì chắc ai cũng biết. Cùng tư tưởng thread với cũ, thread này sẽ dùng để promote nx band/nghệ sĩ chả mấy tên tuổi nhưng nhạc nhẽo đâu đấy tròn vuông tăm tắp. Khác là bây h mỗi album/nhóm tớ giới thiệu sẽ đc bình luận tỉ mỉ như một review tớ bt hay viết. Tuy nhiên thế cũng có nghĩa là tớ sẽ *cực kì* (nhấn mạnh: cực kì) ít update thread. Like, mỗi quí độ 1 vài lần, số lần là phương án của hàm số dy/dx, với x đo độ bận & y đo hứng của tớ. Thế nên bạn nào có lòng xin đừng ngần ngại tham gia giới thiệu & review nx nhóm/nghệ sĩ obscure đáng chú í trong này, đa tạ trước. Cho nó đúng với truyền thống box review, tớ sẽ KHÔNG để link down nx featured album trong thread này. Bạn nào đọc bài của tớ thấy muốn nghe thử thì click vào đây. Tớ cũng suggest nx bạn tham gia đóng góp cho thread cũng làm như vậy.
Được sửa bởi Kommissarr ngày Mon 22 Jun 2009 - 21:01; sửa lần 6. (Reason for editing : tại thím Cồi 8-|) | |
| | | jeanie Spammer
Ngày tham gia : 11/08/2007 Age : 38 Tổng số bài gửi : 288 Đến từ : túp lều của chú Jean Humor : let me put my love into you babe <3
| Tiêu đề: Issue #1 Mon 22 Jun 2009 - 19:32 | |
| Universal Totem Orchestra – The MagusTrack list:i. De Astrologia ii. Coerenza delle Percentuali iii. Les Plantes Magique iv. Ato Piradime v. Mors, Ultima Linea Rerum vi. Vento Madre Track list trên prog archives khác trên đĩa than của tớ - which is what tớ để ở đây. Foreword: một khi tớ đã phải hạ mình nhờ vả đến sức mạnh vô song, kèm theo đó là sự ngu xuẩn đến nhũn não vốn có trong INTARWEB TUFFGUY bullshit, của soul-đcm-nó-seek mới kiếm nổi nhạc share cho mọi người, và nhất là tớ lại đã có nó trên đĩa than, thì các cậu nên biết – đừng có bật lời phán của tớ về featured album. Càng ko nên nếu album đó đc tớ xếp vào hàng prog *khó nuốt* hay nhất nhì trong thập kỉ này. Ai dám chê (openly, anw) sẽ bị tớ flame, spam, etc. etc. ko thương tiếc. You’ve all been warned.Phải nói trong tất cả các nhánh con của prog, ko có nhánh nào kén cả người nghe lẫn người sáng tác như zeuhl. Theo kinh nghiệm cá nhân, thính giả khi nghe zeuhl 1 là kết ngay như sam, 2 là What the fuuuuuuuuuuuuuuuuck is this shit?! chứ chả bao giờ có quan điểm middle ground. Thậm chí ngay đối với những trường hợp thứ nhất, nhóm X sẽ trở món ăn tinh thần ko thể thiếu, trong khi nuốt nổi nhóm Y lại là nhiệm vụ ko hề dễ, mặc dù theo lí thuyết phong cách instrumentation của họ chẳng khác nhau là mấy. Point-in case, tớ: Magma thật nà vãi lìn, nhưng Dün thì tớ đéo thể làm sao thích đc. Còn về nghệ sĩ – dạo qua prog archives mọi người sẽ thấy, hiện tại dòng này có chưa đến 50 nhóm/nghệ sĩ; hầu hết trong số đó hoặc là các “ông lớn” của Pháp, tuổi thọ đã trên 20 năm và có ít nhiều dính dáng đến Christian Vander & huyền thoại Magma của ông, hoặc là mấy thằng ăn theo từ Nhật – cái rốn của mọi sự fucked up với thế giới hiện đại ngày nay, từ Sigh, visual kei cho đến bukkake & tentacle hentai. Thế nên bọn Nhật mà ko dám táy máy với zeuhl thì mới là lạ. Nhưng đó là chuyện khác. Chuyện hôm nay feature những signori & signore từ bán đảo hình chiếc ủng, quê hương của pizza, Pisa và những giai điệu prog Địa Trung Hải cháy bỏng ngọt như đường phèn. Một nhóm zeuhl hoàn chỉnh ở Italy: chuyện tưởng như phi lí gần bằng Dream Theater tìm lại đc phong độ thời Images & Words, nhưng lại là sự thật. Hơn thế nữa, với tác phẩm đầu tay Rituale Alieno (1998), Universal Totem Orchestra đã chứng thực rằng, mặc dù mồm to như những đóa hoa loa kèn khoe sắc giữa mùa xuân, nhưng một khi đã hạ quyết tâm thì kể cả những thứ mang tính chất rất ARGH MOTHERFUCKING %*#^!& như zeuhl, người Ý cũng nắm đc & thực hiện rất kĩ thuật. Album đó khi nào có dịp sẽ kể tiếp. Anw, sau tác phẩm chất lượng 3.5 sao ấy, UTO đột ngột lặn mất tăm, thi thoảng mới tham gia vào một vài compilation tớ cũng đíu biết là cái chết mẹ gì, chắc hẳn ko thể ko khiến người ta hoài nghi liệu họ có chết yểu như hằng hà sa số những ban nhóm tài thì thừa nhưng vận thì bạc như móng heo luộc của pizza land trong thập kỉ 70 hay ko – Semiramis, Museo Rosenbach, Maxophone, so on & so forth, tớ từng kể rồi đấy. So then, việc 10 năm sau đấy UTO quay trở lại với một đĩa nhạc đầy ắp – 79:55 trong 6 tracks :|: – mang tên The Magus, với đủ pháp thuật để liệng người nghe đâm đầu vào tường vỡ gạch ắt hẳn là điều hết sức đáng ngạc nhiên đối với những ai đã từng biết đến nhóm. Về phần mình, tớ khám phá ra UTO’s debut hồi cuối năm kia & The Magus cuối năm ngoái, và phải nói là nếu như phải chờ 10 năm giữa 2 album như người khác, những gì UTO thể hiện đc trong đĩa sophomore này cũng sẽ khiến 10 năm chờ đợi ấy hoàn toàn xứng đáng. 6 tracks & gần 80 phút. HOLY FUCKSHIT DÀI! Riêng 2 track đầu tiên mỗi cái đã gần 20’, chiếm trọn cả đĩa đầu tiên trong bộ đĩa đôi của tớ. 4 track còn lại trên đĩa 2 cũng có 2 track xấp xỉ 15’. Thật sự lúc đầu nhìn cái list vậy tớ ngại nghe vô cùng. Epics ko còn thứ là thứ xa lạ với mọi người, trong đó có tớ. Thậm chí, sự hiện diện của chúng trong các album đa phần hoặc là sự đổi món hết sức thú vị, hoặc là tổng kết của tất cả tinh túy trong ngón nghề của band – tỉ như Insurrection của Gamma Ray. Tớ thích. Nhưng 1 album zeuhl với 2/3 là epics? Fucking hell tớ ngại. Nguồn sức mạnh lớn nhất của zeuhl nằm ở sự lặp đi lặp lại của các tiết tấu, các giai điệu một cách ko thương tiếc. Xét theo sự unconventional của chính các tiết tấu ấy, có thể ví sự lặp lại ấy như lấy búa tạ đập người ta cho đến khi nạn nhân đau bẹp đầu thì thôi. Hence, tớ rất ngán những zeuhl epics – hoặc là chúng repeat themselves cho đến khi tớ mệt phát khóc, hoặc là chúng ko lặp lại mà thường xuyên thay đổi tiết tấu, dẫn đến việc thiếu tập trung & kết quả là cả track chả có phần nào thực sự đáng nhớ. Minh chứng điển hình: 2 album đầu tiên của Magma. Thế nhưng nghe mới thấy mình nhầm. Time-signature dickaround, cách ngắt nhịp start-stop, sự lặp lại đôi lúc đến nghẹt thở, tất cả những yếu tố bạo zâuhlm vẫn có đó, xong các track dài (1, 2, 4, 6) mỗi track đều có thể bửa ra làm các track nhỏ hơn, ngắn hơn; chúng chỉ liên quan đến nhau nhờ sự kết nối giai điệu, hoặc ở vài trường hợp cá biệt, sự lặp lại (rất ngắn) đã kể trên, giữa những tiết tấu rất ít liên quan đến nhau. Thậm chí trong một phần tiết tấu ngắn đôi khi cũng có sự thay đổi nho nhỏ - vd như giảm cung bậc một phát trong một chanting verse phút 2:45 track 1, nơi đáng nhẽ ra câu trước câu sau nghe luôn như một. Những thay đổi ấy tuy rất nhỏ, rất tinh tế, nhưng sẽ khiến thính giả cảm thấy cả đoạn nhạc nghe rất mới, rất sung sức, & thú vị hơn rất nhiều. Đó cũng điểm mạnh của album: sự đa dạng & chi tiết của từng khúc nhạc, đặt trên một nền tảng chung vững chắc. Mà đấy rõ ràng là nhân tố quan trọng nhất cho một album zeuhl hay. Ở The Magus người ta có thể tìm thấy rất nhiều âm hưởng từ sympho-pop, rock, hard rock, một chút militarism, hoặc thậm chí cả indo/raga hay metal (giữa track 5), nhưng cái base của những âm hưởng đó vẫn luôn luôn là sự kết hợp giữa jazz & nhạc cổ điển, lúc hùng tráng, lúc nhẹ nhàng tình củm. Jazz + classical: oh yeah. And so theo tớ album này rất dễ nghe & dễ khoái so với các album zeuhl tớ từng nếm. That said, nếu đem cái này đi so với, say, Per un Amico (PFM) chẳng hạn, thì nuốt nó vẫn khó như giải quyết nỗi đau táo bón vậy. Một điều nữa tớ rất thích ở The Magus là female vocals. Nghe vô cùng thuần thục, chuyên nghiệp mà cũng đầy cảm xúc; trình độ chả thua kém gì mấy bà béo các vị thường thấy trong opera. Vì thế mặc dù giai điệu rất khác, nhưng mỗi lần nghe những đoạn nhẹ nhàng hơn hoặc hùng tráng hơn của album (e.g. track 3, giữa track 4, đầu track 6) tớ luôn liên tưởng đến đoạn song ca Flower Duet nổi tiếng trong vở Lakmé (Léo Delibes). Good shit. Album lyrics là một mớ thập cẩm tạp pí lù các thứ tiếng – Pháp, Latin, nhưng chủ yếu là tiếng Ý. Gần 6 năm tớ chưa động lại vào quyển Italian vỡ lòng rồi, nên phần họ hát bằng tiếng Ý tớ hiểu nhiều như phần của 2 thứ tiếng còn lại. Nhưng fuck that, chỉ có thằng nào ngu mới ko thể thưởng thức nhạc hay vì ko hiểu lời ca thôi, hehehe. Điểm thứ 2 đáng nói là lượng lyrics in trên sleeve đĩa than của tớ, tương phản với lượng lyrics nhóm thật sự có hát làm tớ liên tưởng đến Bal-fucking-Sagoth: chữ thì nhiều vãi L nhưng mà coverage thì đc một góc; trong một bài, actual verse 1 có thể kết thúc ở đoạn cuối của một câu, nhưng actual verse 2 lại bắt đầu ở *giữa* một câu khác cách đó tầm 2 printed verse, mẹ kiếp. Nhưng mà một lần nữa, fuck that. Đằng nào đọc cũng đéo hiểu, nên sau một lần khảo cứu loạn xạ như vậy tớ đã rút ra đc một kết luận vô cùng thấm thía & trí tuệ: cất lyrics sleeve đi cho nó lành. It’s the music, stupid. 10 năm brainstorm người ta mới đẻ ra đc một concept vãi đái dư lày, thật chả có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng có điều khá lạ: album đc ghi là phát hành năm ngoái trên website của UTO, nhưng trên site của record label (Black Widow) lại ghi là năm 2007. Dù vậy tớ nghĩ đó chả phải điều để bận tâm. After all, đối với những tác phẩm lớn lao như thế này, thời gian ko còn là mốc đo có í nghĩa nữa. 9.5/10
Được sửa bởi Kommissarr ngày Tue 23 Jun 2009 - 11:42; sửa lần 12. (Reason for editing : đm nó format >"< chính tả nữa, FUCK >___<) | |
| | | Raito Shinigami
Ngày tham gia : 24/03/2007 Age : 37 Tổng số bài gửi : 670 Đến từ : IRCHighway
| Tiêu đề: Re: Của hiếm vật lạ, act II Thu 25 Jun 2009 - 11:03 | |
| mie, thế là tớ request cái này trong topic request thì bác chả vào đáp ứng, quả này nghe giới thiệu nhiều mà chưa được nghe | |
| | | Kommissarr tristissimus hominum
Ngày tham gia : 08/05/2007 Age : 38 Tổng số bài gửi : 1077 Đến từ : Ostray-lee-uh, FUCK YEAH!
| Tiêu đề: Re: Của hiếm vật lạ, act II Thu 25 Jun 2009 - 19:10 | |
| Độ này tớ có bén mảng vào khu request nữa đâu. | |
| | | Elderaine Thành viên ưu tú
Ngày tham gia : 26/04/2007 Age : 93 Tổng số bài gửi : 867
| Tiêu đề: Re: Của hiếm vật lạ, act II Wed 15 Jul 2009 - 19:00 | |
| chán nhở, mỗi mình Jean còn cảm hứng viết lách mời gọi anh em à T_T | |
| | | Kommissarr tristissimus hominum
Ngày tham gia : 08/05/2007 Age : 38 Tổng số bài gửi : 1077 Đến từ : Ostray-lee-uh, FUCK YEAH!
| Tiêu đề: Re: Của hiếm vật lạ, act II Thu 16 Jul 2009 - 13:00 | |
| Thi thoảng lắm thôi cậu. Dặn mãi mấy tuần vẫn táo bón chưa xong đc issue 2 nè. | |
| | | jeanie Spammer
Ngày tham gia : 11/08/2007 Age : 38 Tổng số bài gửi : 288 Đến từ : túp lều của chú Jean Humor : let me put my love into you babe <3
| Tiêu đề: Issue #2 Sat 8 Aug 2009 - 1:31 | |
| Well shit, chưa hết 1 quí mà tớ đã update nà. Track list:i. Preludio - Il Trapasso ii. Confessione d'un Amante iii. La Bestia ed il Delirio iv. Recitativo - Nel Buio che Risplendono le Stelle v. Ricordi del Supplizio vi. Nostalgia, Pentimento e Rabbia vii. Sudorazione a Freddo Sotto il Chiaro di Luna viii. Melencolia ix. E Fu Allora che dalle Fiamme Mi Sorprese una Calda Brezza Celeste x. Nosce Te Ipsum - La Bestia Ringhia in Noi xi. Corale per Messa da Requiem xii. Epilogo - Conclusione della Discesa Agl'Inferi d'un Giovane Amante Phải nói trước là đến phân nửa số track trong album này chả phải rock. Thế nhưng nếu như mọi người có thể giả vờ năm 2008 ko phải là một năm vô cùng *bìu* đối với thế giới prog, i.e. giống như 2007, năm vừa rồi phải có tầm 100 album rất đáng nghe đi chăng nữa, thì Discesa Agl'Inferi d'un Giovane Amante (DÀI!!! :8-|:) vẫn sẽ chễm chệ an bài trên bảng xếp hạng top 5 prog of 2008 của tớ. Man, dám cá với các vị là nếu 30 năm nữa tớ còn sống, tớ sẽ thấy Discesa đc vinh danh là một trong những tác phẩm kinh điển của progressive Ý. Câu truyện về Il Bacio della Medusa (Medusa’s Kiss) cũng tương tự như của UTO đã nói trong issue lần trước – 1 debut album, ngụp lặn vài năm rồi bất thình lình xùy ra phát sophomore. Tuy nhiên nếu nói về phong cách thì những thay đổi của Medusa giữa 2 album rõ nét hơn của UTO nhiều. Self-titled của Medusa là chuẩn mực của một album heavy prog đương đại, đâu đây có xen kẽ đôi nét proto-metal của các ông lớn như Uriah Heep hay early Priest, nhưng xét cho cùng thì ngoài điều đó ra chả có gì khiến họ nổi bật hơn hằng hà sa số các band heavy prog khô khan khác. Ngược lại, ở Discesa nhóm hầu như đã rũ bỏ âm hưởng proto-metal, uốn mềm âm nhạc của mình, thêm một đống piano, sáo, saxophone & nhất là violin nỉ non, để hầm nên một album có ko dưới 4 track mà, nếu như ta lọc đi vocals & quăng lên mạng thì sẽ có ko ít người – ngu hay khôn tùy nhận định của quí độc giả – nghĩ đó là những tác phẩm đã thất truyền của mấy lão Bach với Vivaldi các kiểu. Dẫn đến điều đáng nói nhất: album này có atmosphere vô cùng cổ lỗ sĩ. Cũng chả trách được, khi vừa bắt đầu nghe thính giả đã bị (được) dội bom bởi 2 đoạn intro liền piano với violin réo rắt, nghe như soundtrack của mấy bộ phim tình cảm bi kịch, đặt bối cảnh loanh quanh các thế kỉ 16-19. Ấy là chưa nói đến 2 đoạn outro cũng violin & piano thê lương kiểu đó, hay những track thậm chí còn cổ quái hơn nữa rải rác trong album, tỉ như track thứ 3, phút 2:00 đến 3:40 rất phù hợp với nhạc nền của các đám freak show thời Her Majesty Queen Viktoria, hoặc ko thì của những hộp đàn lên dây cót mà mấy thằng diễn rong thường vừa quay & vừa bắt khỉ diễn trò theo (tự nhiên quên bố nó mất tên là gì :|:); hay track số 4, where tớ lại liên tưởng đến ngày tận thế của bọn Tây. Vậy nên dù, như đã kể ở bài UTO, lâu rồi ko dùng tiếng Ý, nghe nó hát & đọc lyrics hầu như đít hiểu gì (trừ mấy mẩu như “Francesca io ti amo...”, which, nếu như một mai quên nghĩa thì tớ sẽ cắn chym tự sát), nhưng chắc là tớ chả sai lắm khi nghĩ Discesa là một câu chuyện tình yêu lâm li bi đát theo kiểu Xếch-xpia. High five, Willie! Chất classical đậm đà tới mức ngột ngạt; ngay cả những đoạn hoàn toàn ko có nhạc cụ cổ điển người nghe vẫn sẽ cảm thấy rêu phong đầy rẫy. Điển hình là track thứ 5, toàn electric guitar & mellotron (& trống, duh!), nhưng fuck me, nghe nó ko hiện đại được hơn năm 1899 là bao. Thật. Điều thứ 2 – và điều này pertain đối với đại đa số các prog band tài năng của xứ mì ống, trừ mấy trường hợp cá biệt, namely PFM thời trẻ & Le Orme – là chú ca sĩ có bộ còi rất khỏe, rất biểu cảm, tuy có chỗ thao tác kĩ thuật còn chưa được chau chuốt lắm (e.g. mấy đoạn điệp khúc cuối track 8), & ở track 4 cái mồm chú ấy đc sử dụng vào việc ko thích hợp tí nào. I mean, đíu ai thèm nghe đọc thơ, khi mình lìn hiểu nó nói cái gì?! Để tiện bề đối chiếu, tớ thấy giọng của hắn âm vực hao hao giống hai lão vocals của PFM trong đĩa Dracula Opera Rock & của Museo Rosenbach, nam trung, hơi hơi khàn; còn nhiệt huyệt thì có thể đem đi so sánh với lão béo dâm dật của Banco. Điều đáng nói cuối cùng là Discesa *rất* nhiều đoạn instrumental, tưởng như phải 50-50 là ít. Not that đó là điều ko tốt, khi kĩ thuật của từng thành viên đều thuộc hạng thượng thừa, & khả năng biểu cảm qua từng nhạc cụ cũng ko kém bộ còi của chú vox. Hơn nữa, những mẩu instrumental nhiều lúc ko phải rock mà là classical, là jazz, hay freak show musick, đan xen lẫn nhau tạo nên một album cực kì diverse, nhưng nhờ atmosphere chung sặc mùi cổ điển nên ko có hiện tượng trống đánh xuôi kèn thổi ngược, track này đá lên track kia, mà vẫn gắn kết được thành một concept hoàn chỉnh. Vì thế 2 obligatory highlights tớ gắp từ Discesa cả 2 đều là instrumental: track số 9, một vở sax solo gần 3 phút, với những giai điệu ngọt ngào, sôi nổi lỡng mợn như Cherry Pink, nhưng vẫn ko thiếu vị chua cay da diết như đoạn sax trong ca khúc Hạ trắng Khánh Ly diễn năm xưa. Và liên khúc outro Corale per Messa da Requiem/Epilogo, đoạn đầu of which tớ thấy hao hao giống Tristesse của Chopin chơi trên vĩ cầm, nhưng khác ở chỗ - đây là theo cảm nhận của tớ - trong tác phẩm của Chopin đâu đó vẫn le lói tia hi vọng đằng sau nỗi buồn, còn ở Corale tưởng như đối với nhân vật chính (assuming đây đúng là concept như tớ đoán thật) ngay cả hi vọng cũng là thứ xa xỉ ko thể có. Kiểu Juliet thấy Romeo uống thuốc độc chết thì tự vẫn theo ấy, cảm giác nó đại loại thế. So anw, kết luận: một tác phẩm ko thể bỏ qua. 8.5/10 | |
| | | NamHai Ngạc Thần
Ngày tham gia : 27/02/2008 Age : 37 Tổng số bài gửi : 457 Đến từ : Gió lào cát trắng. Job/hobbies : Máu và Hoa.
| Tiêu đề: Re: Của hiếm vật lạ, act II Sat 8 Aug 2009 - 11:19 | |
| R và D :^_^: ------------ - Trích dẫn :
- trong tác phẩm của Chopin đâu đó vẫn le lói tia hi vọng đằng sau nỗi buồn, còn ở Corale tưởng như đối với nhân vật chính (assuming đây đúng là concept như tớ đoán thật) ngay cả hi vọng cũng là thứ xa xỉ ko thể có
Hình như lần đầu cậu viết kiểu này thì phải ----------- Về album này tớ nghe cũng lâu rồi, hồi mới chơi lastfm, thấy rất hay, chỉ nói được thế, lâu rồi có nghe được gì nữa đâu. :$: | |
| | | jeanie Spammer
Ngày tham gia : 11/08/2007 Age : 38 Tổng số bài gửi : 288 Đến từ : túp lều của chú Jean Humor : let me put my love into you babe <3
| Tiêu đề: Re: Của hiếm vật lạ, act II Sun 9 Aug 2009 - 21:20 | |
| Tớ đang tập chảnh. | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Của hiếm vật lạ, act II | |
| |
| | | | Của hiếm vật lạ, act II | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |