(Vừa bị anh NF với anh Varsava uy hiếp nên giờ post cái này lên đây cho mọi người cùng đọc đây^^)
E hèm quay lại với lý do chính cho cái bài này: nghe From Afar cũng được mất tháng òi, cảm xúc thì nhiều mà buồn quá chả có ma nào để nói chuyện bàn tán hết, bị ức chế nên giờ "nặn" ra cái này để giảm bớt sự ức chế. Ai đọc xong nếu có ý kiến gì thì comment cho em để em lấy thêm kinh nghiệm, nhưng đừng quăng dép em tội nghiệp, em còn amateur lắm ạ U_U.
Bắt đầu:Chờ đợi mòn mỏi thì cái From Afar cũng ra lò (tội, bị leak tới gần 1 tháng trước khi phát hành, mình ngèo mình chơi hàng leak vậy chứ biết sao giờ :p). Down xuống, rồi thì bỏ đó đến gần cả tháng mới đụng tới. Lý do? Vì bị ám ảnh cái album mới của Eluveitie quá nên chả dám nghe cái này, sợ rằng nó cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi sự bão hòa của Viking Metal trong thời gian này, rồi làm mất luôn hình tượng của cái Victory Songs thì tiêu. Cất cho lâu rồi thì cũng phải nghe, và nghe rồi thì chỉ còn biết la lên một câu: "Quỷ tha ma bắt nó đi, sao mình không nghe nó sớm hơn ngay khi mới down về? Một album rất đáng đồng tiền bát gạo + thời gian down là đây haha." (Petri mà hiểu Tiếng Việt chắc hắn chém cho bay đầu luôn haha) Và dưới đây là cảm nhận của em nó về cái album này:
1 - By the dividing stream: Như bao album khác của Ensiferum, track mở đầu luôn luôn là track mà mình thích nhất. Đây là một track intro nhẹ nhàng và êm ả, cho ta cảm giác giống như đang ngồi trên một chiếc thuyền trôi trên dòng sông thời gian để trở về với quá khứ, trở về với thời kỳ chinh chiến bảo vệ đất nước của những người anh hùng xa xưa. Và từ đó cuộc chiến bắt đầu...
2 - From Afar: Mở đầu hơi chán với tiếng trống của tay Janne, nhưng sao đó mọi thứ đều ổn đến không thể ổn hơn được nữa. Giọng của Petri đã được cải thiện nhiều kể từ cái thời Victory Songs, dàn bè đỉnh với giọng nữ của bé Emmi mới vào khiến cho nhạc của Ensiferum mang nhiều màu sắc hơn lúc trước. Bài này nghe thích nhất đoạn chorus, nghe như đoàn quân đang chuẩn bị đi đánh trận vậy. 1 chữ thôi: "Phê!"
3 - Twilight Tavern: Track này nghe khá vui tai, có lẽ một phần vì bản này chơi với tốt độ nhanh, có đoạn solo female voice của Emmi kèm theo lyric khá thú vị khiến mình khoái track này vô cùng. Không biết mình có hiểu lộn ý hay đọc lộn lời không mà mình thấy toàn bài mang một ý rất "Phần Lan": "Ăn nhậu đi rồi đi đánh nhau =))". Nghe bài này giúp xả stress rất rất tốt ^^.
4 - Heathen Throne: Một bài dài ngoằn, và nó chỉ ngắn hơn The Longest Journey có 1 phút thôi (OMG >.<). Tuy dài thế nhưng rất đáng nghe. Bài này có đoạn intro không thể nào khiến mình "chung chướng" hơn được nữa, làm mình headbang mỏi cả cổ cũng là nó hehe, keyboard được dùng ngày càng nhiều, nhưng không đến mức quá lạm dụng làm cho track biến thành 1 mớ symphony chán ngắt. Chưa kể về trích đoạn Kalevala, một phần không thể thiếu trong nhạc của Ensiferum, được đưa vào phần chorus khiến bài hát càng mang nhiều sức mạnh chinh chiến hơn. Heathen Throne khi nghe khiến ta liên tưởng đến cảnh những chiến binh Phần Lan xa xưa, tay cầm gươm mai phục trong những cánh rừng rậm bạc ngàn, nơi là tấm áo giáp hữu hiệu nhất để chống lại bọn Viking Thụy Điển sang cướp nước.
"Under the Northern star
We shed our blood.
With the call of a battle horn.
We raise our swords.
Behind the fields of blood,
There's a haven for us.
Deep in the woods of the North,
Rises the Heathen Throne"
[Kalevala]
Upholder of the skies,
For too long has your name been
Despised,
Give us your strength and courage.
When we meet our nemesis.
On the shores that used to be,
The place we called home.
Our land and faith are raped,
Somehow they're going to pay.
Grant us your revenge,
We are not afraid of death.
Let none of them ever more, EVER MORE,
Lay a hopeful gaze upon the sky!
Nói chung là track này là 1 trong những track thuộc hàng "phê như con tê tê", rất epic và không thể bỏ qua. Yêu nó vô cùng ^^.
5 - Elusive Reaches: Nếu 4 bài trước khi nghe cảm thấy quá sức "chung chướng" thì cái track này thiệt đúng là... thảm họa. Vừa nghe dứt Heathen Throne, nhảy tới track này là mình bị shock mém té ghế. Má ơi, bài gì mà vừa ngắn (vỏn vẹn có hơn 3 phút một chút thôi), vừa nhanh như bị ma đuổi, vừa không có điểm nhấn nữa chứ. Hic, ghê hơn là bài này do Petri với Markus cùng sáng tác nữa chứ. Móa, ngoại trừ cái Death Unlimited thời Norther Petri viết rất phê ra thì hầu như chả có bài nào khác hắn viết mà mình nghe lọt tai hết. Bài này cũng không ngoại lệ. Nghe một mạch hết bài, rồi sau đó ngồi ngớ ra một hồi rồi giật mình tự hỏi: "Cái "éo" gì đây? Hát hết bài rồi à? Làm gì mà nhanh như ma đuổi vậy nè? Mà nó hát cái gì vậy trời?" Có lẽ bị Norther "đá" nên Petri bị ức chế, viết bài này với speed như melodic death để đỡ buồn chăng? Chả biết, nhưng chỉ biết là mình không thể nuốt trôi bản này. Thật là không đỡ nỗi >.
6 - Stone cold metal: Nản tiếp tập 2, hông hiểu sao nhiều người lại thích bài này, riêng mình không kết nó chút nào, nghe nó giống như nhạc cowboy Texas vậy, giống nhứt là cái đoạn huýt sáo giữa bài á, rất là phản cảm. Không thích bài này và không có gì để nói thêm.
7 - Smoking ruins: oh yeah, tình yêu đã trở về, cái đẹp đã trở về, sau 2 bài hát chán ngắt thì bản Smoking Ruins lại tiếp tục làm mình "chung chướng" :p. Phần mở đầu quá phê với tiếng guitar trong trẻo, tuy mình không mấy thích guitar nhưng phải công nhận là guitar trong bản này hết sức ngọt ngào. Toàn bài chỉ có mỗi giọng clean vocal mà thôi, không thấy mặt mũi Petri đâu (à quên, có gào lên được một chút ở đoạn cuối :p), nhưng điều đó vẫn không làm bài hát yếu đi, mà nó còn tăng thêm giá trị của bài hát. Smoking ruins, tiếng gọi trở về của đất mẹ, của quê hương vĩ đại với người con đã ra đi và vứt bỏ chính mình. Smoking ruins, một bài hát quá tuyệt vời.
Hear the call of the fallen ones
Wisdom of those whose time has gone
Live your life bravely my first born son,
On battlefields fight, don't run.
The wheel of time keeps turning
A boy becomes a man.
But still shame burns him.
At last he understands.
He heads back to his homeland.
He rides fast like a storm wind
But the flames in the horizon,
Tell there is only death to be found.
By the smoking ruins of his past life.
He raises his hand to the skies,
"Oh god of thunder,
God of my fathers,
Strike me down for what I've done!"
8 - Tumman Virran Taa: Bài này là bản mở đầu cho The Longest Journey, hát toàn bằng tiếng Phần Lan, dạng a capella với clean vocal nhưng rất phê, ngọt như mía và nghe như tiếng đọc lời thề của các chiến binh trước khi ra trận. Không thể hiểu được bài này nó nói cái gì vì phần dịch Tiếng Anh thiệt là "dễ nể" (ai dịch hay thế không biết @_@), đọc không hiểu gì hết >.<. Tuy thế nhưng bất đồng ngôn ngữ không thể làm một bài hát hay biến thành một bài dở được, và dù chỉ có 52 giây thôi nhưng mang đủ âm sắc của một bài ca hành quân ra trận (cảm nhận của em nó là thế haha). Quá phê và nó cũng khiến mình mất ăn mất ngủ hơi bị nhiều :D, nghe thâu đêm suốt sáng luôn ^^.
9 - The Longest Journey: Bản phê nhứt trong toàn album là nó, bản khiến cho mình cảm thấy "chung chướng" không thể "chung chướng " hơn được nữa chính là nó. Mở đầu rất rất rất epic với hash vocal của Petri, clean vocal của Sami và Markus tiếng guitar liền mạch xuyên suốt làm cho bài hát như một dòng suối lớn cuốn trôi tất cả mọi thứ và đổ ào xuống thác một cách dữ dội. Thích nhất là giai điệu của Tumman Virran Taa được sử dụng lại và viết bằng tiếng Anh (tạ ơn Chúa :P) làm cho bài hát thêm phần huyền ảo và cổ xưa. Một chuyến hành trình dài và gian khổ cuối cùng cũng phải kết thúc, những ngôi sao sẽ đưa đường dẫn lối những chiến binh về nhà.
Far beyond the dark stream we'll meet again.
Across the wilderness and we will be home.
Gather your strength, don't be afraid.
Far beyond the dark stream, we'll meet again.
The longest journey of them all,
Has to be made all alone
A flame in the skyline reaching the stars
Guiding the seeker through the night!
Đó là cảm nhận về album, còn về phần nhạc nhẽo và vocal thì mình nhận xét như thế này:
Nhạc: tốc độ càng ngày càng nhanh, thời Jari với thời Petri đúng là một trời một vực, nhưng không thành vấn đề, miễn là nhanh mà có điểm nhấn đàng hoàng và vẫn cho ra những giai điệu đẹp thì nhanh hay chậm không phải là vấn đề đáng quan tâm với mình hehe.
Vocal: hông hiểu sao nhiều người cứ bưng Jari với Petri ra so sánh thế nhỉ? Mình thấy ai hát cũng ổn cả, và mỗi người đều có ưu khuyết điểm khác nhau. Jari được cái phát âm nghe rõ ràng hơn Petri, hát giai điệu chậm cũng không buồn ngủ như Petri (oh yeah :D), nhưng đó đã là chuyện xưa tích cũ dzồi, và Jari giờ này cũng chả biết đang ở nơi mô (từ thời hứa hẹn ra album mới với Wintersun rồi lặn luôn không thấy tăm hơi, chắc dính cúm cha nó òi :D). Quên Jari là vừa òi :D. Petri có cái dở là hắn hát chậm nghe buồn ngủ quá (đó là lý do vì sao bản Nothing của Norther lời và nhạc rất hay nhưng mình chả muốn nghe vì giọng Petri làm mình cảm thấy... buồn ngủ U_U), tuy nhiên hắn hát nhanh nghe rất ổn, rất power và mình thích cái chỗ này nè ^^. Mà phải nói là giờ giọng hắn có cải thiện nhiều lắm òi. Nghe xuyên suốt giọng hắn từ thời Norther cho tới Ensiferum thì thấy giọng hắn ngày càng mạnh hơn và bớt cái sự... eo éo như hồi Mirror of Madness rồi (nghe là nản á U_U). Phát âm cũng tốt hơn trước nhiều, ít ra trong From Afar còn nghe được hắn hát cái gì (tất nhiên có kèm đọc lyrics :p), chứ hồi Victory Songs thì lúc nào cũng toàn vừa nghe nhạc + vừa đọc lyrics + vừa tự hỏi: "Khỉ thật, nhóc này hát tới đâu rồi ta???" Nói chung là có tiến bộ nhiều. PETRI CỐ LÊN ^^!
Tóm lại, nghe hết cả album, bỏ qua 2 bài quái quỷ là Elusive Reaches và Stone Cold Metal thì điều duy nhất mình có thể thốt lên là: FROM AFAR NO.1! ENSIFERUM RULES THE WOLRD!
------------------------------
Vậy là xong, phần cảm nhận của em đến đây là hết, xin cám ơn mọi người đã đọc. Hẹn gặp lại kỳ sau (khi nào thì chưa biết :D). (giống phát thanh viên wó hơ hớ :D)