1. Genesis to Genocide (10:12)
2. Australian and Anti-Christ (04:06)
3. Satan’s Hammer (04:14)
4. Tyranny of the Inevitable (07:00)
5. Six Curses from a Spiritual Wasteland (05:18)
6. Unchain the Wolves (10:17)
7. Damnation’s Pride (03:48)
8. Onward to Arktoga (05:06)
Có vẻ như đối với bà con cô bác metalheads VN, Deströyer 666 vẫn còn là một cái tên khá xa lạ. Tớ không ngao du sơn thủy các diễn đàn rock Việt ngữ thường xuyên đến thế, nhưng ở những chỗ đã đặt chân tới thì mới chỉ thấy có mỗi AW là có một thằng từng nhắc đến họ; und das bin ich.
Cũng chả trách được. Cái tên nhóm – Deströyer 666 – nhìn một phát đã thấy ngu khắm phát sợ, mà lại còn gợi nhớ đến 2 thế lực vô cùng bìu dái một thời của âm nhạc thế giới & VN nữa chứ: D12 và các chị Trio666*, respectively. Sau nhiều (2 trở lên) năm làm quen nó, cuối cùng tớ cũng came to terms với cái tên D666, & công nhận nó không đến mức thậm ngu như mình tưởng; nhưng cái mùi háng thì vẫn nồng nàn. But anw, ý tớ ở đây là, nếu mọi người cũng như tớ ngày xưa, nhìn cái tên nhóm vãi bựa mà phẩy tay đi không cho những người con phi thường của xứ Oz này một cơ hội, thì thật là phí của giời cho.
Thành lập năm 1994 tại Melbourne, thoạt tiên Deströyer chỉ là side project của tay trùm chó nhóm Bestial Warlust, K.K. Warslut, một cái hòm stashbox để lão dí những cú riff quá mức thrashy cho cái chất black/death của BW vào, blablabla. So anw, một ngày nọ chú KK mới chợt nhận ra, thrash hay nó vãi củ cải hơn black/death hay đến mức lào, liền hô biến D666 thành full-time project, xón ra cái demo với cái EP rất là FUCK YEAH làm món tráng miệng, dọn đường cho con quái thú Unchain the Wolves về sau.
Nhưng phải thừa nhận là những lần đầu nghe đĩa tớ không thấy nó vãi lìn đến thế. Lí do chính là tại track đầu, một bản epic blackened thrash thực thụ, với đủ các thứ tiếng cồng chiêng synth siếc làm overture & những cú riff vừa hung bạo vừa minimalistic đến ghê người. Ngoại trừ tracks 2 & 8 ra, những yếu tố epic, thrashy & minimal ấy được duy trì hết sức gắt gao trong tất cả những track còn lại, tạo thành một cục headbang thơm ngon bổ dưỡng – tỉ như cái bài Tyranny of the Inevitable** với tiếng bass lùng bà lùng bùng – mà lại vẫn có cái evil atmosphere đường hoàng, đủ khiến cho bọn black metallers nhận thấy sự hèn kém của chính mình mà cắn chim tự vẫn cho đỡ nhục; thế nhưng vẫn tồn tại vấn đề là vì đã epic cho nên 10 phút đầu (Genesis to Genocide) đầy mồm quá, nghẹn như chơi. Phải mất nhiều lượt nghe đi nghe nghe lại mới thấm hết cái hay của Genesis, vì vậy các cậu 1st timers cần proceed with care, một điều không xảy đến đối với những track kia. 2 track ko có đủ tất cả các combo, thì Australian and Anti-Christ là một mớ riff &
FUCK YOU! kiểu thrash ăn liền, dễ nghe dễ nuốt, nhất là sau vài ly bia; còn Onward to Arktoga làm nhiệm vụ của một màn epilogue đầy tâm trạng & evil, toàn chuông với cả synth, nghe mà hình dung ra cảnh chùa vàng của bọn Thái bị thổ phỉ đốt.
Thế nhưng bất chấp cái atmosphere sặc mùi kẻ ác chân đất ấy, điều thú vị là ở một số track D666 lại giữ được cái phong thái lạnh lùng quí tộc - điểm đặc trưng của British metal những năm 70s 80s. Điển hình là cái đoạn solo cuối Genesis vcl vênh, dải riff cột sống của Tyranny, hay thậm chí cả ở cái đoạn chorus
AAAAAAARRGH / Start the attack / Fire at will! hung hăng như chó mẹ trong track Satan’s Hammer. Cái vẻ bá giả này chính là điểm mạnh lớn nhất của Unchain the Wolves, & có thể nói là tột đỉnh trong sự nghiệp sáng tác của chú KK. Vì thế những tác phẩm về sau của D666 như Cold Steel, Terror Abraxas hay thậm chí cả Phoenix Rising (với bài I am the Wargod vô tiền khoáng hậu) mặc dù tất cả đều khiến tớ nghe mà vãi các thứ trong sung sướng, nhưng vẫn không thể top được con sói trắng.
Speaking of which, Satan’s Hammer có đoạn chorus đấy cộng đống riff đi kèm luôn khiến tớ cảm thấy như đằng xa có chiếc panzer đang lừng lững tiến tới, cán chết bẹp tất cả những chướng ngại vật cản đường; cảm giác hao hao giống như những lần nghe Cold Demons của Vader, although chiếc panzer tưởng tượng của lão Peter bắn phá choe choét các thứ nhiều hơn.
Như một thằng reviewer khác trên MA có nói, phong cách đặc biệt của D666 là sự biến đổi giai điệu riff như đảo lạc, thế nhưng những thay đổi ấy lại cực kì logic, thậm chí còn obvious, khiến cho người nghe phải tự hỏi, nếu như nó awesome & obvious đến thế, thì sao những tay thrasher kì cựu đi trước lại không biết đường mà làm? Thiết nghĩ, sự obvious này cũng giống như những dòng suy luận/điều tra của Sherlock Holmes vậy. See, truyện của ngài Doyle thường có format đại loại như sau:
- Trích dẫn :
- Bác sĩ Watson: OMG WTF Holmes how??? Explain pl0x
Sherlock Holmes: *sigh* [giải thích cặn kẽ]
Bác sĩ Watson: .... Well fuck me. How could I have not seen THAT coming?!***
Chuyện riffage của D666 cũng vậy – thiên hạ lúc đầu chả biết làm trò đấy, đến khi bày lên mâm mọi người mới chỉ trò mà kêu, "Awesome! And obvious!" Omne ignotum pro magnifico.
Có một điều tớ không hài lòng với album, là cái lyrics booklet. Cụ thể, 2 trang đầu tiên lyrics in font chữ màu trắng. Mà phong cảnh trong 2 trang đó thì màu xanh & trắng. So… lyrics + phong cảnh =
Chỉ cái booklet thôi, though, còn lyrics thì không có gì để chê cả. I mean, đề tài của cả 8 track đều rơi vào một hoặc hơn trong 4 category: đánh nhau, bia bọt, phang gái & Satan – thử hỏi, thằng đàn ông metalhead chân chính nào dám chê??
Vì vậy trả lời cho những câu hỏi đặt ra ở chorus Genesis:
- Deströyer 666 và Mr Jean đã viết:
- What if the battle began at dawn
Would you come and fight the war,
Would you join us? Yes
Would you join us? Yes
What if we called in the dead of night
Would you leave your woman and fight, Yes
Would you join us? Yes
Would you join us? FUCK YES! RAWR!
9.5/10
Highlights:
- Genesis to Genocide, 3 phút cuối (nhất là đoạn
HỀẦẦẦẦẦẦẦẦỲỲỲỲỲỲỲỲỲỲ 7:15)
- Tyranny of the Inevitable
AWARE! BEWARE! WAR!*Rất muốn biết hồi mới thành lập các chị kia có hiểu 666 là clgk. **Đm tên track thế mới gọi là tên chứ. Đọc một phát đã thấy cường dương sung sướng rồi. ***Bác sĩ Watson vẫn kick ass. Những kẻ phủ nhận sẽ bị đẵn chuối.