Tớ vớ đc cái DVD này trong 1 buổi chiều ngông cuồng ở cửa hàng đĩa. Thật sự khó mà cưỡng lại đc khi mà tay chủ cửa hàng đưa cho tớ( cùng nụ cười cực kỳ nham hiểm) 1 box 2 DVD, double CD cùng 58 trang booklet với những từ rất chi là khiêu gợi như Season1, Season 2. Thế là tâm hồn yếu đuối của tớ bị mua chuộc, vét hết tiền trong túi đồng thời quăng trả lại cái Aealo của Rotting Christ( 1 sai lầm khó tha thứ) để hí hứng xách cái DVD về
Cảm xúc đầu tiên: thất vọng. 2 DVD đc làm ra vẻ như 1 serie phim truyền hình hóa ra chỉ là 1 concert và 1 tour documentary bình thường như muôn vàn DVD khác. Bộ booklet cũng chỉ là hình ảnh của band cùng lyrics. Trong trí tưởng tượng thơ dại của tớ đáng lẽ nó phải là 52 trang bệnh hoạn và trần trụi. Và thế là vỡ mộng
Mọi chuyện bắt đầu ổn trở lại khi tớ ngồi xem cái live in Amsterdam. Nếu ai đã từng đi xem POS 1 lần thì chắc chắn phải đồng ý với tớ là POS thuộc số ít các band có thể lấy bất cứ bài nào thuộc bất cứ album nào ra chơi và đám đông phía dưới lập tức phát cuồng. Giai điệu, lyric, kĩ thuật điêu luyện của từng thành viên và trên hết là giọng ca tuyệt vời của Daniel tạo nên sức hút ko thể cưỡng lại của POS. Daniel xứng đáng là 1 trong những vocalist xuất sắc nhất của metal. Vì thế nếu ai chưa thấy POS hay ở chỗ nào hãy xem 1 lần cái live này, các cậu sẽ thay đổi ý kiến
Điều khiến cho các tour documentary trở nên nhàm chán là hầu hết các band chỉ đơn giản là nhặt nhạnh các moment trong tour và ghép chúng lại với nhau. POS thì không thế. Họ thật sự đã làm đc 1 bộ phim tài liệu hấp dẫn và đầy cảm xúc về cuộc sống đằng sau sân khấu. Documentary miêu tả 1 hình ảnh trái ngược hoàn toàn của Daniel và đồng bọn so với âm nhạc của họ. Khác hẳn với sự điên loạn trong các album, POS ngoài đời là những nghệ sĩ thực thụ, điềm tĩnh, rất chuyên nghiệp, nghiêm túc trong công việc. Và nếu các cậu biết mẹ của Daniel là 1 bác sĩ tâm lỹ còn cả tuổi thơ của hắn chủ yếu là ngồi nhà đọc sách suy nghĩ và xem những phim kiểu kiểu như Spirited Away thì việc viết ra mấy cái concept như Perfect Element ko có gì là lạ cả. Những cảnh miêu tả Daniel chống chọi với cơn cảm úm, buổi gặp mặt fan, mấy gã to đầu ngồi chơi Kinder, những cuộc nói chuyện với manager về số lượng đĩa và áo bán giá sau mỗi show tạo nên những cảm giác hoàn toàn chả metal chút nào mà khá là emotional và có gì đó hơi thê thảm tạo ra bởi film score đều đều, rầu rĩ chạy suốt cuốn phim.
Tóm lại, cho đến lúc này tớ hoàn toàn ko tiếc số tiền bỏ ra cho Ending Theme. Với những fan ruột của POS đây đương nhiên là thứ phải có trong bộ sưu tập. CÒn với những ai chưa có khái niệm gì về họ thì đây là 1 cách tốt để bắt đầu
Phải nói là tớ thật sự bất ngờ khi mò được cái DVD này trong 1 cửa hàng đĩa bình thường ở Mos. Có chút gì đó buồn buồn khi huyền thoại Rick Wakeman 1 thời giờ đây nằm chui rúc trong góc cửa hàng, bị đè lên bởi 5-6 cái DVD khác và nếu chiều hôm đó tớ ko rảnh rỗi đến mức vạch từng cái DVD ra xem thì có lẽ nó còn phải nằm ở đấy 1 thời gian dài nữa. Cái giá rẻ giật mình của nó cũng làm tớ phải tốn thêm 10’ di quanh cửa hàng để đứa ra kết luận rằng thứ duy nhất rẻ hơn nó là CD mp3 tuyển tập 10 bài hát dành cho thiếu nhi.
Không có gì nhiều để nói về DVD này. Được thu từ năm 1975 nên với những con mắt đã quen với HD hay Bluray, 3D thì chất lượng hình ảnh thật sự tệ hại. Bù lại nó đem đến cảm giác thú vị đượm mùi lịch sử khi ngồi xem 1 buổi concert diễn ra hơn 10 năm trc khi mình ra đời. Kĩ thuật của Rick thì ko phải bàn. Tớ khá thích lối chơi keyboard flashy của tay này. Như 1 bát phở hay 1 chai rượu vang vậy. Bạn có thẻ chén 1 bát hay làm 1 tợp bất cứ lúc nào trong ngày, bất cứ ngày nào trong năm và nó chỉ làm bạn thấy lâng lâng hơn. Tuy nhiên, điểm tệ hại của DVD này là mấy tay vocal không thể dở hơn cùng với lão dẫn truyện gào lên với giọng rao hàng của gã bán thịt đến chiều rồi vẫn chưa bán đc miếng nào.
1 DVD hoàn toàn mang tính chất sưu tập
Tớ luôn quan niệm rằng, dù chơi bất cứ loại nhạc gì, chỉ cần chơi tốt là bạn đáng được hoàn nghênh. Mặc dù chưa bao giờ là fan của WT nhất là sau cái album mới sặc mùi Evanessence nhưng phải thừa nhận Black Symphony là 1 DVD hay.
Với những band chơi symphonic hay Gothic thì 1 concert với dàn orchestra luôn là mục tiêu phấn đấu gần như bắt buộc. Đáng tiếc việc kết hợp 1 meal band với 1 dàn nhạc khoảng 50 người không bao giờ là chuyện dễ dàng. Wt đã làm đc điều đó và làm đc xuất sắc. Lý do đầu tiên rất hiển nhiên: bản thân WT ko có nhiều chất metal, vai trò của guitar khá là mờ nhạt so với keyboard, điều đó khiến cho việc hòa hợp âm nhạc của họ vào classical music đơn giản hơn rất nhiều. Bù lại, Black Symphony ko phải là concert của 1 metal band chơi với dàn orchestra mà là dàn orchestra chơi metal. Và tớ phải nói với các cậu là Metropole Orchestra in Rotterdam chơi metal hay vãi đái. Những track quen thuộc Mother Earth, Angel, Ice Queen đc thổi vào ngọn gió epic bỗng trở nên mới mẻ và hung tráng. Các bản ballad cũng nhờ đó mà đẹp lung linh. Ngoài ra việc chơi liền 1 mạch 22 bài cũng chứng tỏ vì sao Sharon luôn đc coi là 1 trong những female vocal hàng đầu của metal. Rất hài long về DVD này và nếu WT có ghé qua Mos tớ cũng sẽ đi xem với tất cả sự hào hứng