Varsava Khủng Long
Ngày tham gia : 11/04/2007 Age : 37 Tổng số bài gửi : 2874 Đến từ : Moscow
| Tiêu đề: Cobalt-Gin Tue 7 May 2013 - 14:39 | |
| Có một vài band vì nhiều lý do khách quan ko nhận được sự nổi tiếng mà họ đáng được nhận. Nhưng, phần lớn những metal band bị *underrate* đơn giản là vì âm nhạc của họ không phải dành cho tất cả mọi người. Album của họ đặc biệt, để lại ấn tượng sâu sắc với những ai hấp thụ được nó, chỉ là ko phải ai cũng làm được việc đó. Cobalt là một cái tên như vậy. Love it or hate it nhưng có điều tớ dám chắc rằng dù thích hay không các cậu cũng rất khó tìm được một band thứ hai giống như Cobalt. Thử tưởng tượng Tool nổi hứng chuyển sang chơi Black Metal. Lúc đó thứ âm thanh mà họ tạo ra sẽ chính là âm nhạc của Cobalt. Post metal công một chút hơi hướng của thứ sludge metal khô khan đặc sản của Mỹ và raw black metal. Nội dung chính của Cobalt là chiến tranh, cái chết, sự mất mát dằn vặt. Nghe thì có vẻ quá quen thuộc và điển hình của Black Metal nhưng không. Phil McSorley, guitarist, vocalist, lyricist của Cobalt là một người lính trở về từ chiến trường Irag. Chính vì thế những album của Cobalt ko phải viết về những trận chiến trong thần thoại hay truyền thuyết. Đó là sự thật được kể lại từ một người đã từng ở trong một cuộc chiến, chứng kiến những gì thật sự xảy ra. Trong số những band mà tới biết đến giờ chỉ có 2 album thật sự đem lại cho tớ cái cảm giác thực sự về hậu quả của một cuộc chiến để lại cho con người. Đó là Battlefields của Hate Forest và Gin của Cobalt. Chiến tranh trong con mắt của Cobalt không phải là một bản anh hùng ca, nơi mà những người lính chiến đấu như những vị thần, sống sót một cách thần kỳ và trở về trong vị thế của một anh hùng. Chiến tranh là một khoảng tối không thể động đến, không thể xóa bỏ trong lòng những người còn sống sót. Ảnh hưởng của Enerst Hemmingway là hết sức rõ ràng trong Gin từ cover đến lyric. Đó là hình ảnh của người lính ngập chìm trong rượu và những hình ảnh ma quái ám ảnh. Bắt đầu từ mệt mỏi, buồn chán rồi giận dữ rồi cuối cùng là bùng nổ, người lính đi đến ham muốn dìm mọi thứ xung quanh trong rượu rồi đốt bỏ tất cả. Bởi vì khi anh trở về từ vùng đất của tàn phá của lửa đạn của xác chết đó là tất cả những gì anh muốn làm. Về âm nhạc, Gin là sự giao thoa giữa những đoạn guitar chậm chạp nặng nề của post metal với sự khô cằn của Neurosis. Không phải là một album quá phức tạp nhưng rất khó để dứt ra. Không chỉ thế Gin đủ khiến người nghe bất ngờ khi xen kẽ giữa những trường đoạn dài tăm tối là những đoạn guitar đẹp và lãng mạn đến không ngờ. Vocal của Phil không quá cao và quá raw nhưng hết sức giận dữ,đôi lúc đau đớn. Có cảm giác như nó chứa đựng những cảm xúc thật sự của Phil trong đó. Một điểm sáng nữa chính là tay trống. Phức tạp, sáng tạo, hỗn loạn nhưng tất cả đều hợp lý. Tóm lại, Cobalt xứng đáng được biết đến nhiều hơn. Nhưng tớ hiểu vì sao họ vẫn nằm trong bóng tối underground. Gin hoàn toàn xứng đáng được đem ra khi nói về American Raw Black Metal. Như đã nói ở đầu bài viết, Gin không phải là một album dành cho tất cả mọi người. Nếu ai đó coi Gin là một trong những album hay nhất họ được nghe tớ có thể tại sao. Nhưng nếu ai đó ko nghe nổi hết album tớ cũng không lấy làm lạ. It has high and low moments. Nếu các cậu muốn nghe một album thật sự “raw”, thật nặng nề, mệt mỏi Cobalt là một lựa chọn tốt. Nếu không, tốt nhất là đừng mất công thử. | |
|