Adam Wakeman, cái tên của anh thì chả gây ra ấn tượng gì nhưng cái họ của anh thì gợi nhớ đến quá nhiều điều. Nó gợi nhớ đến tay keyboard huyền thoại Rick Wakeman, người đã cùng Yes trở thành một tượng đài sừng sững trong lịch sử Prog Rock với lối chơi bóng bẩy, đầy kĩ thuật đến mức phô trương. Sự nghiệp của Rick cực kỳ đồ sộ kéo dài đến hơn 100 album cả với Yes và solo, trong đó có những album đáng được đưa vào làm sách giáo khoa keyboard như Close to the Edge, The Six Wives of King Henry VIII, Journey To The Center Of The Earth.... Đương nhiên làm con của một người cha vĩ đại như vậy chẳng dễ chịu gì. Nhất là khi bạn cũng là 1 tay keyboard. Thông thường, những người con như Adam Wakeman có 2 lựa chọn. Hoặc là đi theo cái bóng của cha để rồi cả đời anh dù làm được cái gì cũng sẽ bị phán 1 câu:" Cha mày làm tốt hơn." Hai là cố gắng cùng cực để tạo ra một phong cách của riêng mình, đứng tách hẳn ra khỏi cái bóng của người cha để rồi thất bại. Nói chung là cách nào cũng dở. Vì thế Adam đã chọn cách khôn ngoan nhất. Anh đi theo cha mình, cùng ông thực hiện rất nhiều album, rèn luyện kĩ thuật trước khi tự lập ra 1 team cho riêng mình để viết ra thứ âm nhạc của riêng mình dưới cái tên Headspace.
Headspace, người ta nhớ đến họ dưới danh nghĩa là ban nhạc của con và đệ tử của Rick Wakeman, Khi mà cả Adam và các thành viên của Headspace đều đã từng cộng tác với Rick. Nhưng nếu bỏ qua yếu tố đấy thì bản thân Headspace cũng là một band nhạc cực kỳ triển vọng. Họ có Damian Wilson(Threshold), một trong những vocalist xuất sắc nhất của prog rock/metal hiện đại, họ có Pete Rinaldi, tay guitar thực lòng mà nói tớ chả biết là ai phải thừa nhận hắn rất tài năng, đầy hứa hẹn là một tay guitar gạo cội trong tương lai. Tóm lại Headspace là một band nhạc trẻ và có tài.
Trẻ và có tài thì không phải là ít. Nhưng đáng tiếc có quá nhiều band prog trẻ đâm đầu vào cái ngõ cụt mà Dream Theater đã vẽ ra. Họ cố tạo ra những track epic dài dằng dặc, thi nhau solo phô diễn kĩ thuật để rồi khi album hết không đọng lại một cái gì. Headspace không phải như vậy. Với I Am Anonymous, họ cho thấy khả năng viết nhạc rất tốt chứ không đơn thuần là những đoạn solo cho dù công bằng mà nói họ solo không hề tệ chút nào. Tớ đặc biệt ấn tượng với tay guitar Pete Rinaldi. Hắn chính là ngôi sao của album này với những cú riff cực nặng, nghe rất đã tai nhưng đồng thời cũng có những phút thong thả nỉ non sụt sùi.
Điểm đáng khen nữa của Headspace là họ biết cách tạo ra những epic track thú vị. Không phải là những track 10 phút mà đến 5 phút solo mà ở đó họ thay đổi giai điệu, tiết tấu, cảm xúc một cách liên tục khéo léo và hài hòa. Rất nhiều lúc Headspace quay về với những giai điệu pop hay country đơn giản buồn miên man đôi lúc đến sầu thảm. Và người nghe thậm chí thích những đoạn đó không thua gì những phút kick ass của Pete với cây đàn guitar. Đó chính là điều khiến cho I Am Anonymous trở thành 1 album hấp dẫn, mượt mà từ đầu đến cuối.
Cuối cùng là phải nhắc đến Damian Wilson. Damian chính là kiểu vocal mà tớ thích, thích hợp với cả prog và power metal. Giọng ca của Damian có thể dễ dàng đạt đến những nốt cao mà không đem đến cảm giác vừa hát vừa đưa tay bóp dái đồng thời chuyển đổi trơn tru từ cao vút và mạnh mẽ đến trầm ấm, đầy cảm xúc. Tớ phải thừa nhận. Mặc dù I Am Anonymous không thiếu những giây phút hào hùng đầy sức mạnh của Damian nhưng đọng lại trong tớ rất nhiều là bàn ballad Soldie hay những phút đầu tinh khiết đầy tình cảm của Daddy Fucking Love You. Cho dù Threshold đang nhận được càng lúc càng nhiều sự nổi tiếng nhưng họ phải cẩn thận coi chừng mất vocalist tài năng của mình vào tay Headspace vì công bằng mà nói Headspace thú vị và đa dạng hơn cả Threshold.
Tóm lại, Headspace là một khởi đầu không hề tệ một chút nào với một band prog metal trẻ tuổi. Họ chưa tạo ra một thứ gì đó quá mới. I Am Anonymous vẫn phảng phất chút gì đó Dream Theater, Genesis, Opeth. Lối chơi key của Adam cũng có không thể không làm người ta nhớ đến cha anh ( biết sao được, dù gì cũng mang họ Wakeman) nhưng Headspace đã chứng tỏ họ là một tập thể tài năng và quan trọng hơn hết họ biết mình có thể làm gì và nên làm gì để vượt lên khỏi hàng hà sa số các band prog metal trẻ hiện nay. Với Adam với Damian và với Pete Headspace hứa hẹn là một cái tên sáng lạng trong tương lai