Đầu tiên, mặc dù không muốn khởi đầu bài review về bộ đôi này một cách đầy tiêu cực nhưng tớ buộc phải nói về cái genre mà họ tự nhận cho mình: Cascadian black metal. Phải thừa nhận là mặc dù bị mê hoặc hoàn toàn bởi âm nhạc của Moss Of Moonlight nhưng khi nghe đến cái tên genre này tớ vẫn phải lẩm nhẩm trong đầu:” Cái đcm, lại ị ra genre mới nữa à?”
Nói ngắn gọn Cascadian black metal là Wolves in the Throne Room và các môn đồ của họ nằm trong vùng Bắc Mỹ có tên là Cascade Range. Cascade Range là vùng núi nằm phía Tây của Bắc Mỹ kéo dài từ miền Nam British Columbia qua Washington và Oregon tới phía Nam California. Các band nhạc này thường xuất thân từ tầng lớp nghèo, họ chơi thứ âm nhạc kết hợp folk, post metal và black metal với nội dung về thiên nhiên và các sự tích về vùng Cascade.
Ấn tượng đầu tiên của tớ ngay từ track đầu tiên của Winterwheel đó là sự biến hóa và đa dạng. Một EP có quá nhiều thứ được dồn vào chỉ trong 3 epic track và 1 track dài 5 phút. Bạn tìm thấy dấu ấn của black metal, melodic doom, ambient folk, và cả gothic metal. Các dấu ấn đều rất rõ ràng nhưng hòa quện với nhau một cách hợp lý tạo nên thứ âm nhạc hỗn độn nhưng rất quyến rũ và đặc biệt giàu giai điệu. Winterwheel có những đoạn black metal lạnh lẽo khô cằn, có những đoạn chậm rãi và nặng nề như doom và có những đoạn folk metal với tiếng sáo, đàn harp và đặc biệt là tiếng trống chả biết là trống gì. Tất cả liên kết với nhau một cách chặt chẽ. Track tớ thích nhất trong toàn bộ EP chính là Catte, nói chính xác là nửa sau của Catte khi mà guitar rít lên từng nốt với tiếng trống chạy đều đều làm nền.
Điểm tớ thích nhất của Moss Of Moonlight chính là guitar. Cavan Wagner hoàn toàn có thể chơi một album melodic/atmospheric black đơn thuần và tớ có thể nghe liền 4 epic track mà ko thấy chán bởi tiếng guitar đầy giai điệu của anh. Nhưng Cavan không thích sự đơn giản như thế. Tiếng guitar trong EP này thay đổi liên tục. Khi dồn dập, khi thong thả bật từng nốt, đôi khi đổi nhịp độ và giai điệu xoành xoạch. Chả biết thế nào mà lần.
Điểm tiếp theo cần nói đến là vocal. Vocal nữ của Moss Of Moonlight không cao vút, trong và mỏng mảnh như sương khói mà là giọng ca âm vang ma quái hòa cùng với vocal của Cavan tạo nên cảm giác âm u và huyền bí, đôi khi như những bài cầu kinh trong màn đêm. Tớ đặc biệt thích khi âm nhạc đem lại cảm giác như đang ngồi nghe một câu chuyện vậy. Dù chả hiểu chữ nào nhưng cái không khí, cái giọng ca đều đều, nhấn từng chữ một có sức hút ta vào một thế giới khác.
Tóm lại, đây là một album rất rất đáng nghe với phụ nữ, trẻ em và đàn ông mặc váy :v. So với Seed, EP mới thiên hẳn về folk metal, tập trung tạo nên một bầu không khí âm u huyền bí bao trùm với những giai điệu đẹp nhẹ nhàng và ma mị. Moos Of Moonlight vừa mới tuyên bố full-length thứ 2 vào năm nay và với những gì được nghe từ Winterwheel thì đó sẽ là một trong những album được chờ đợi nhất năm nay của tớ.
P/s: Viết xong review này thì hết luôn ý tưởng viết về Seed. Vì thế sẽ ko viết về Seed nữa mà sẽ chờ album mới :D