Lady of the wood\m/ \m/
Không hiểu vì sao dạo này tôi lại thích nghe những thứ nhẹ nhàng, truyền cảm như ambient, folk, dark wave và tạm thời xa lánh những âm thanh chói tai và nặng nề. Nghe tiếng guitar mộc, một giọng hát truyền cảm, thỉnh thoảng có tiếng flute, violon cất lên nhẹ nhàng, hay những âm thanh điện tử của darkwave nghe thật tuyệt. Những band như Persephone, Dagaard, Vàli, Kromlek, Of the Wand anh the Moon... và một số band khác tạo nên một thứ âm nhạc thật kỳ diệu. Và tôi mới biết đến Carved in the Stone, một band folk ambient tuyệt vời. Thanks to NĐ :D. Một album nhẹ nhàng và mộc mạc. TIếng Guitar thánh thót êm ái, cất lên theo từng câu hát. Mỗi bài hát là một cái chết. Đây không phải là cái chết của Death Metal hay cái chết của Doom và Depressed Black. Những cái chết bất khuất, nhẹ nhàng, và kỳ diệu trong một thế giới của những hiệp sĩ Viking, của Unicorn, của huyền thoại... Thật sự khi nghe album này lần đầu. tôi thấy khá bình thường, guitar đệm đơn giản, giọng hát cũng không có gì quá đặc biệt. Đây cũng chính là phần khá ngộ nghĩnh. :D Nếu bạn bật lyric lên, vừa đọc vừa nghe nhạc, bạn sẽ thấy một thế giới khác hiện ra trước mắt. Tiếng guitar phút chốc trở thành khu rừng huyền bí rậm rạp, cây cối um tùm, những tán lá xoè ra vươn lên mạnh mẽ. Ánh nắng không thể lọt xuống mặt đất. Mặt đất luôn mát rượi, âm u và huyền bí. Bao quanh khu rừng là những đồng cỏ rộng, hoa nở tươi sắc, những cây hoa và bụi cỏ cao đến nửa thên người. Tại đây, giọng hát của Swawa vẽ lên câu chuyện huyền bí, thê lương và đẹp đẽ trong khu rừng. Câu chuyện tôi sắp nói đến là The lady of the wood.
Tiếng guitar dạo nhẹ nhàng mở đầu câu chuyện
There was a maiden, young and sweet,
Whose parents left her all alone;
being one year old, she was laid
down on a bed of cold, grey stone.
How she survived nobody knew
for the wood was so dark and cold,
but growing up she learned the truth
and got a heart, as pure as gold.
Trong khu rừng có một cô bé trong trắng, xinh đẹp. Không ai biết cô từ đâu đến. Cô bị cha mẹ bỏ lại trong khu rừng thẳm, nằm chỏng chơ trên những phiến đá nâu lạnh giá khi mới một tuổi. Người ta cũng không biết bì sao cô có thể sống sót trong khu rừng lạnh lẽo âm u như vậy. Cô bé đã lớn lên, học được những điều chân thật và có một trái tim thuần khiết, hiếm có như vàng nguyên chất.
And every time she ran through the meadows
and everytime she sang a song,
there was this silvery light all around her
everywhere she came along.
Mỗi lần cô bé chạy qua những cánh đồng, mõi lần cô bé cất vang tiếng hát, có một ánh sáng bạc bao quanh cô bé. Ánh sáng bạc như vị thần bảo hộ, che chở cô bé ở mỗi nơi cô bé đi qua.
She did not fear the howling wolves,
she did not fear the blackest night,
they were the family she´d lost
so she grew up in nature´s might.
The only thing that frightened her
was when she heard the hunter´s shot,
and every time this cruel man came
there was a rain of tears and blood.
Cô bé không sợ những tiếng sói tru, không sợ đêm đen lạnh lẽo u tối nhất. Đây là gia đình mà cô đã mất. Cô bé lớn lên giữa thiên nhiên hoang dã, mọi vật trong khu rừng đều rất thân thương yêu quý đối với cô. Cô bé chỉ sợ hãi khi người thợ săn xuất hiện. Mỗi lần xuất hiện, người đàn ông xấu xa này đều mang đến một cơn mưa máu và nước mắt tưới lên khu rừng.
And every time she cried for the fallen
and everytime he killed a deer,
oh, how she cried her hot, bitter tears,
everytime this man was near.
Và mỗi lần có một người bạn thú thân thương ngã xuống, là mỗi lần cô bé khóc. Và mỗi lần hắn ta giết một chú hươu, ôi cô bé góc thảm thiết làm sao. Những giọt nước mắt nóng hổi, li ti của cô bé cứ thế rơi xuống. Giọt nước mắt thấm xuống lòng đất, như muốn tìm đến những giọt máu của chú hươu vừa ngã xuống.
Full size: Click here
So she did love and she did hate
and grew a woman, wise and old;
she lived life in a wonderland
with so much magic to behold.
She knew the wood, she knew the wolves,
she knew the deers, they all were one,
they played with owls and unicorns,
but then one day the girl was gone.
Cô bé đã rất yêu và rất căm thù. Thời gian trôi qua, cô bé đã lớn và đã trở thành một người phụ nữ có tuổi, thông thái. Bà đã sống cả đời ở nơi thần tiên, ngắm nhìn những điều kỳ diệu. Bà biết từng cái cây, biết những con sói, biết những con hươu. bà biết tất cả đều thân thiết như một, chúng cùng chơi với những con cú và những con ngựa một sừng huyền thoại. Nhưng đến một ngày, "cô bé" đã ra đi... Swawa ngân lên, tiếng đàn chậm hơn và kéo dài, câu chuyện đi đến hồi cuối, cả khu rừng tiếc nuối và đau xót.
And then it rained as if heaven was crying
for the wood´s lady now was dead;
so the beasts carried her to her meadows
and in full bloom was her last bed.
Và bầu trời mưa như trút nước, thiên đường như đang khóc than cho sự ra đi của thiên thần nhỏ bé, cho người phụ nữ của khu rừng giờ đây đã chết. Những con thú hung bạo nhẹ nhàng đưa thân thể của cô bé ra những cánh đồng. Chiếc giường cuối cùng của cô bé phủ đầy hoa tươi, trên những lùm cỏ của cánh đồng. Không gian như cao dần, xa dần. Cô bé nằm giữa cánh đồng, trên chiếc giường hoa tuyệt đẹp, bầy thúc của khu rừng đứng xung quanh cô bé chiếc giường của cô bé... Her last bed...
Lúc đầu định viết bài review nhưng thấy khả năng có hạn, nên chỉ viết một bài cảm nhận nhỏ, mong mọi người thấu hiểu. Tôi yêu những người phụ nữ già :D, tôi yêu những cái chết đầy ý nghĩa. Vẻ đẹp của cái chết.
Link down: - Code:
-
http://www.mediafire.com/?4m0bibnxxe1
My first time :~:, có gì sai sót mong mọi người bỏ qua