AnotherWorld Of Rock
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhTrang Chính  PortalliPortalli  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  

 

 Symphony X - A New Mythology Of Prog!

Go down 
5 posters
Tác giảThông điệp
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSun 15 Jul 2007 - 23:34

Symphony X là 1 progressive/neo classical/power metal band của Mĩ thành lập vào năm 1994 bởi tay guitar chính Michael Romeo. Các tác phẩm của SX với điểm nhấn là 2 album The Divine Wings Of Tragedy (1997) và V (2000) đã đưa danh tiếng của họ lên ngang với những band đi đầu của dòng âm nhạc mạnh mẽ đầy thẩm mĩ này. Thậm chí, thành lập muộn hơn, nhưng cái tên Symphony X đã sớm che mờ đàn anh Fates Warning và đánh bật cả Shadow Gallery xuống hàng 2. Ngay trên quê hương mình, SX có lẽ chỉ được nhắc đến duy nhất sau huyền thoại Dream Theater.
Âm nhạc của Symphony X, nói chung không khó mô tả và ko khó nhận biết ngay cả trong một rừng những âm thanh hỗn độn. Lối chơi phức tạp, rất mạnh mẽ (nặng) với những dấu hiệu cơ bản của Progressive Music, và đặc biệt cá tính với những âm hưởng nhạc symphonic và classical trong các tác phẩm, nhất là guitarworks. Yngwie Malmsteen, Randy Rhoads có thể được coi những ảnh hưởng mạnh mẽ nhất đến âm nhạc Symphony X

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Symphonyx

Nói đến Symphony X, tiên trước phải nói đến linh hồn của band – lead guitarist & music composer Michael Romeo. Tất cả những gì người ta thấy ở SX hiện tại đều là hiện thân của Romeo và cây đàn của mình. Khởi đầu con đường âm nhạc năm 10 tuổi với những bài học vỡ lòng về dương cầm, và cả kèn clarinet, nhưng 1 album của Kiss đã khiến Romeo hiểu rằng Ace Frehey mới là hình tượng anh muốn đạt tới (về điểm này, chắc chắn Michael đã vượt qua được…). Mua một cây đàn thùng và bắt đầu học guitar cổ điển, năm 12 tuổi Romeo làm quen với cây guitar điện.
Symphony X - A New Mythology Of Prog! MichaelRomeo
Romeo chịu ảnh hưởng rất rộng về mặt âm nhạc từ rất nhiều các nhạc sĩ, nhạc công lớn, từ cổ điển đến hiện đại như Randy Rhoads, Steve Vai, John Petrucci, Marty Friedman, Al Di Meola, Uli Jon Roth, J.S. Bach, Mozart, John Williams và Frank Zappa…nhưng cái tên gợi nhớ nhiều nhất trong những câu đàn của anh là Yngwie Malsteen với chất neo-classical đặc trưng. Tuy nhiên ảnh hưởng chỉ là một phần, đứng giữa những guitar virtuosos danh tiếng, cái tên Michael Romeo vẫn rất riêng với những dấu hiệu đầy cá nhân, thể hiện qua những câu solos, scales, riffs hay những tổ hợp âm rải đẹp kì lạ và độc đáo hiếm thấy. Nếu ai đã nghe bộ tam Accolade – Communion & Oracle – Accolade II chắc sẽ ko thể ko thấy rằng guitar của Romeo đã thực sự có một trademark cho riêng mình.
Mặc dù là một guitarist có đẳng cấp, Michael Romeo vẫn được biết đến nhiều hơn cả trong vai trò là leader của Symphony X. Album solo duy nhất mà anh có trong sự nghiệp của mình là demo tape ngay trước khi thành lập ra SX có tên The Dark Chapter. Trong demo này ta còn thấy sự xuất hiện của keyboardist Michael Pinnella, sau này là thành viên chính thức của SX.
Symphony X - A New Mythology Of Prog! Romeo72dpi
Trên bình diện là một nghệ sĩ guitar, Romeo thể hiện tốc độ nhanh như chớp trong những màn trình diễn sweep picking/tapping là những thứ khiến mọi nghệ sĩ guitar khác đều phải kiêng nể, dù rằng anh vẫn sử dụng kĩ thuật alternate picking chủ yếu. (nếu ai đó đã xem các video trong DVD dạy guitar của Romeo rồi sẽ thấy, availiable on Tube, so check it out!). Bên cạnh đó, những câu rhymth guitar đa phức, nặng kĩ thuật artificial harmonic cũng là những khả năng thể hiện trình độ rõ rệt khi nói đến anh.


Được sửa bởi ngày Sun 15 Jul 2007 - 23:50; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSun 15 Jul 2007 - 23:35

Tài năng của Michael Romeo thể hiện quá rõ trong The Dark Chapter (1994) khi demo này giành được sự chú ý. Nhanh chóng, một đội hình hoàn chỉnh được thành lập sau đó gồm Romeo – guitar, Pinnella – keyboard, Thomas Miller - bass, Jason Rullo – drums, Rod Tyler – vocal. Trong năm đó, 1994, debut album đầu tiên mang tên band – Symphony X được phát hành tại Nhật Bản và một vài shops của Châu Âu, dưới nhãn của Zero Corporation

1994 - Symphony X – Symphony X

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Symphony%20X

Track Listings
1. Into the Dementia (1:01)
2. The Raging Season (5:01)
3. Premonition (5:38)
4. Masquerade (4:28)
5. Absinthe and Rue (7:17)
6. Shades of Grey (5:41)
7. Taunting the Notorious (3:21)
8. Rapture or Pain (5:05)
9. Thorns of Sorrow (3:55)
10. A Lesson Before Dying (12:07)

Total Time: 53:34
Line-up/Musicians
- Michael Romeo / guitars
- Michael Pinella / keyboards
- Jason Rullo / drums
- Thomas Miller / bass
- Rod Tyler/ vocals

Cá nhân tôi, đáng tiếc nhất là lại chưa có dịp được nghe qua debut này. Nhưng qua những đánh giá của các website đáng tin cậy, album này cho thấy một chất lượng nhạc tốt, ít nhất cũng đạt yêu cầu của một debut và hứa hẹn rất rõ về tương lai của một chỗ đứng trong làng âm nhạc. Những vấn đề tồn tại trong album này được nhiều fans bàn đến nhất ko phải là các sáng tác mà chính ở giọng ca của Rod Tyler và chất lượng thu âm. Tuy nhiên cũng có nhiều ý kiến trái ngược. Xin trích 2 đoạn review đánh giá khác nhau về album này:
Yes, MICHAEL ROMEO's guitar solos are really muffled-sounding, and yes, there are many other sound quality problems, but I urge people to look past them. Even though his synth is old and rather tinny, MICHAEL PINNELLA is doing the best he can with it, and particularly shines on "Premonition", "Absinthe and Rue", and "A Lesson Before Dying". It should be no surprise that these same songs are also the proggiest and the most indicative of the band's future direction. ROMEO shows off his already-impressive skills on "The Raging Season", "Absinthe and Rue", and "A Lesson Before Dying", especially. While not always very audible, bassist THOMAS MILLER impresses on "Absinthe of Rue" (of course!), "Shades of Grey", and (you guessed it!) "A Lesson Before Dying". Unfortunately, JASON RULLO's drums suffer too much from a mixing problem giving them a very irritating treble, but at this point, it's at least obvious he can keep up with the band quite well.
Perhaps the most controversial element of this album is vocalist ROD TYLER, for whom some fans express a vicious dislike. I certainly don't hate him--in fact, I think he's a good singer...just not a good singer for this style. He has a very high, gentle voice that works well on "Shades of Grey" (so sue me, I'm a sap and I like that one!) and "A Lesson Before Dying", but sometimes I get a distinct feeling he's straining for notes too low or too loud for him, especially on "Rapture or Pain" and "Thorns of Sorrow". ROMEO even seems to try to cover for him on "Rapture or Pain". At times, he seems to try to imitate JAMES LaBRIE of DREAM THEATER, and this doesn't always work. The transitions from his more comfortable range and tone to other things tend to reveal his difficulties.

Many people disregard this album because of the supposidly poor sound quality (?) and the absence of Russell Allan, but I think this is their best album, only rivaled by Twilight in Olympus. The sound quality is definetly worse, but I didn't really notice it until going back and listening to the others. The only noticable thing is that Romeo's guitar seems more quiet that usual. And the vocalist? Well, its different than Russell Allan, but Rod Tyler isn't NEARLY as bad as people make him out to be. He struggles on the higher notes and he doesn't really "roar" well on the lower notes. But who cares? He isn't terrible and this was his only album. Overall I find it very hard to resist this album. I would recommend buying Twilight in Olympus and Divine Wings of Tragedy first...but after that? This CD then the Damnation Game. These are the most progressive...and the best.
Những tranh cãi quanh vấn đề vocal thực cũng không khó hiểu khi mà sau album này, Rod Tyler rời band và thay thế cho anh lại là một giọng ca xuất sắc bậc nhất giới metal – Sir Russel Allen! Không chỉ có giá trị thể hiện riêng, cái tên Allen đã góp phần không nhỏ làm nên những tuyệt tác của Symphony X sau này. Những ảnh hưởng của ông thể hiện rõ nét nhất vào các tác phẩm có hướng cổ điển của SX. Sẽ là không quá lời nếu nói rằng sau Michael Romeo, Russel Allen là người quan trọng thứ nhì trong việc làm nên cả âm nhạc lẫn danh tiếng của Symphony X.
Về Đầu Trang Go down
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSun 15 Jul 2007 - 23:36

Cùng với việc góp mặt của Russel, 8 tháng sau khi phát hành debut Symphony X, album tiếp đã xuất hiện trên các giá đĩa như một lời khẳng định về sự sung sức và dồi dào óc sáng tạo của ban nhạc. Và lần này là:

1995 – Symphony X - The Damnation Game

Symphony X - A New Mythology Of Prog! S20131

Track Listings
1. The Damnation Game (4:32)
2. Dressed to Kill (4:45)
3. The Edge of Forever (8:59)
4. Savage Curtain (3:31)
5. Whispers (4:48)
6. The Haunting (5:22)
7. Secrets (5:42)
8. A Winter's Dream - Prelude (Part I) (3:04)
9. A Winter's Dream - The Ascension (Part II) (5:40)

Total Time: 46:23
Line-up/Musicians
- Michael Romeo / guitars
- Michael Pinella / keyboards
- Jason Rullo / drums
- Thomas Miller / bass
- Russell Allen / vocals

Album này thực sự là một bước rất cơ bản trong việc định hình phong cách quý phái của SX sau này. Tuy nhiên chất lượng của nó cũng mới chỉ vào mức khá. Tức là, nếu ta muốn thấy một trong những bộ mặt nguyên sơ của dòng Power Progressive Metal hiện đại, hoặc giả bạn là một FucKing die-hard fan của SX, thì TDG cố nhiên thuộc loại MUST HAVE! Trên thực tế, TDG là một album vẫn rất nặng chất Power, và cái gọi là proggy chỉ là những nét chấm phá lửng lơ đây đó trong 46’ dồn dập bass, trống, và guitar xoắn xuýt. Và về guitar, phải nói thêm rằng, vấn đề ko phải chỉ là của riêng Romeo, mà là của tất cả những tay super-fast guitar khác nhau, đó là họ gần như bị “ám ảnh” về tốc độ - luôn luôn đánh chung 1 kiểu – liên hồi và gấp gáp, đôi khi đến mức nhàm chán ko tưởng! Vô hình chung, guitar là một trong những điểm yếu chính đánh võng chất lượng các sáng tác xuống dưới giá trị thực của nó.

Bên cạnh đó, album này cũng đem đến cho người nghe những cảm giác phấn khích với giọng ca tuyệt vời của Russel Allen, đặc biệt khi ng` nghe đã trải nghiệm qua album trước đó. Cái thú vị nhất gây ấn tượng là giọng của Allen mặc dù rất hay, nhưng trong album này nó mới chỉ hé mở những khả năng tiềm ẩn của một giọng ca “mới”, dự báo một tương lai xa của 1 vocalist đẳng cấp. Hãy tinh ý với các ca khúc như The Damnation Game, Dressed To Kill, Edge of Forever, A Winter’s Dream.... Không khó để nhận ra một giọng hát ko chỉ cảm xúc mà còn kĩ thuật ngoại hạng.

Về mặt mixing, album thứ 2 của SX đã có những bước tiến mới thể hiện sự nghiêm túc trong con đường âm nhạc của mình. Album được thu âm khá tốt, dù vẫn còn những thiếu sót dễ nhận như: âm thanh chưa đủ độ sâu, các nhạc cụ đôi lúc quá chìm, thu âm mỏng, drums yếu, guitar rhymth mỏng đôi khi gây cảm giác yếm thế, khó chịu. Tuy nhiên nói chung, về cơ bản, thu âm như vậy là chấp nhận được!

Có một sự thật là những ca khúc proggy hơn cả trong album lại là những ca khúc hay nhất! (thậm chí ở các album về sau cũng hầu hết là vậy). Không phải ng` viết thiên vị cho Prog, nhưng các bản power trong album đa phần quá rắn, giai điệu ngang và đôi khi có phần khá silly về mặt thể hiện (title-track for example). Ngược lại, những ca khúc như The Edge Of Forever, A Winter’s Dream.. lại là những dự báo hoàn hảo về bộ tuyển tập các tác phẩm hay nhất mà Michael Romeo đã viết trong các album sau.
Người ta sẽ không khó để nhận ra trong những Accolade, Candlelight Fantasia, Rediscovery..... là những sự tái hiện, tái bản phần nào các prog compositions trong TDG này.
Btw: Is it the Prelude in c minor of Bach played by MR in “Dressed To Kill”!? ;)


Được sửa bởi ngày Tue 16 Oct 2007 - 8:49; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSun 15 Jul 2007 - 23:38

Nếu TDG là bước đi định hướng, xác định một con đường chính xác mà SX theo đuổi thì album tiếp theo – The Divine Wings Of Tragedy là một cú bật đáng sợ, đưa SX từ một band nhạc non trẻ lên tầm cao mới hơn hẳn. Bằng album này, SX đã giành được sự kính nể và cảm tình đáng kể trong bối cảnh metal bấy giờ. Album được bắt đầu ghi âm từ năm 96, hoàn thành vào năm 97, và sau khi phát hành, nó đã củng cố vị trí của SX tại Châu Âu. Còn tại Nhật, danh tiếng và thành công của SX đơn giản là chỉ tiếp tục đi lên.

1997 – Symphony X – The Divine Wings Of Tragedy

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Dwot

Track Listings
1. Of Sins and Shadows (4:58)
2. Sea of Lies (4:18)
3. Out of the Ashes (3:39)
4. The Accolade (9:51)
5. Pharaoh (5:28)
6. The Eyes of Medusa (5:26)
7. The Witching Hour (4:15)
8. The Divine Wings of Tragedy (20:41)
9. Candlelight Fantasia (6:45)

Total Time: 65:21
Line-up/Musicians
- Michael Romeo / guitars
- Michael Pinella / keyboards
- Jason Rullo / drums
- Thomas Miller / bass
- Russell Allen / vocals

Nói gì đây nhỉ? Có lẽ đơn giản chỉ là 2 chữ để dành cho album này: Tuyệt Vời!!! Cùng với V (2000), TDWOT được coi la`albums xuất sắc nhất sự nghiệp của SX cho đến tận thời điểm hien tại (xin không tính Paradise Lost vì album này vẫn còn quá mới chưa có đủ sự thẩm định đúng đắn!).
Về mặt trình diễn, trong album này, tất cả các nhạc công đều tỏa sáng đồng đều với chuyên môn của mình, ko còn chỉ là một hai câu guitar luyến láy nghệ thuật hay giọng ca vàng xiêu lòng người trong tíc tắc nữa. Vì trên đã đề cập đến Romeo, Allen, có lẽ lần này ta nên nhắc đến keyboardist Pinnella! Trong TDG, Pinnella đã thực hiện tốt vai trò của mình. Nhưng trong TDWOT, anh đã làm cực tốt (chữ xuất sắc xin đc dành lại)!! Hãy nhớ rằng Pinnella ko chỉ là 1 keyist thông thường trong ban nhạc, anh còn là 1 nhạc sĩ đã đóng góp trực tiếp rất đáng kể vào vô số các sáng tác của SX. Với cống hiến của mình, Pinnellla thực sự có thể ngẩng cao đầu bên cạnh các Rhudess, Hersmansson, Derek Sherinian hay bất cứ keyboardist tên tuổi nào khác.....
Về chất lượng âm nhạc, những tác phẩm kinh điển nhất đã được viết ra ngay trong album này: bộ tam Of Sins & Shadows – Sea Of Lies – Out Of The Ashes chứa đựng những khúc solo tốc độ, kĩ thuật và phiêu bất tận; 2 bản ballads vào loại “đỉnh” đáng nhớ The Accolade (I) và Candlelight Fantasia; 20’ epic The Divine Wings Of Tragedy mô tả chỉ bằng 1 từ duy nhất – superb!; các ca khúc còn lại như Eyes Of Medusa – 5* for sure, Pharaoh hay Witching Hour cũng đạt chất lượng từ “vãi đến vãi đái!” (joking hehe). Hơn thế, đây chính là “nguyên liệu” cho các tác phẩm xuất sắc khác về sau (mà The Odyssey là một trong những ví dụ điển hình nhất).
Nói đến riêng title-track TDWOT, ca khúc thực sự hình ảnh thu nhỏ của toàn thể album, một sự xâu chuỗi tất cả những ca khúc xuất sắc trong album lại. Nhưng thú vị hơn, bản nhạc mang một tiết tấu lẫn cung cách rất kì lạ - kì lạ về cấu trúc, intro, outro, các parts. MRomeo có thể tự hào về cái anh đã viết! Chắc chắn là vậy, vì đơn giản, đó là cái làm nên một Symphony X độc nhất vô nhị!


Được sửa bởi ngày Tue 16 Oct 2007 - 8:52; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSun 15 Jul 2007 - 23:39

Vậy là sau khi phát hành The Divine Wings Of Tragedy cuối năm 97 – cũng là album cuối cùng với Zero Corporation - Jason Rullo rời band tạm thời để giải quyết những vấn đề cá nhân. Thế chỗ anh lúc này là Thomas Walling. Ngay lập tức, với một drummer tạm thời, ban nhạc đầu quân cho hãng đia chuyên Prog Metal lừng danh – InsideOut, bắt tay vào sản xuất album thứ 4 của mình mang tựa đề Twilight In Olympus - và nhanh chóng phát hành nó vào vào đầu năm 98 . Cùng trong năm này, band đã có buổi trình diễn live đầu tiên của mình và thu được một lượng fan đáng kể trên toàn cầu. Show diễn này thực hiện tại Nhật Bản, và sau đó họ có một world tour thực sự. Vào cuối năm 98, một album tuyển tập – compilation – có tên Prelude To The Millenium ra đời. Trong đó có sự xuất hiện của ca khúc Masquerade (xuất hiện lần đầu trong debut Symphony X) được thu âm lại với Russel Allen là vocalist. Cũng vào cuối năm này, bassist Miller rời band và Mike Lepond được thế chỗ của anh.

1998 – Symphony X – Twilight In Olympus

Symphony X - A New Mythology Of Prog! S20133

Track Listings
1. Smoke and Mirrors (6:09)
2. Church of the Machine (8:57)
3. Sonata (1:25)
4. In the Dragon's Den (4:00)
5. Through the Looking Glass (Part I, II, III) (13:05)
6. The Relic (5:03)
7. Orion - the Hunter (6:56)
8. Lady of the Snow (7:09)

Total Time: 52:44
Line-up/Musicians
- Michael Romeo / guitars
- Russell Allen / vocals
- Michael Pinnella / keyboards
- Thomas Miller / bass
- Tom Walling / drums
Releases information
1998 InsideOut (IOMCD 021)
Produced under licence from Toshiba- EMI Limited

Compositions ? : Twilght In Olympus là album đầu tiên của SX tôi được nghe, và cho đến giờ, cũng với cá nhân tôi, TIO vẫn là một album vào loại blow-up-your-mind, hay chỉ kém TDWOT một tí chút. Album gần như là chuẩn mực của Symphonic Classical Power Progressive Metal có một không hai! Những tuyệt tác trong album này như Smoke & Mirrors, Churches Of Machine, hay Through The Looking Glass..... đều trở thành những ca khúc kinh điển nhất cho chất quý phái của SX trước đó và cả sau này. Đặc biệt, phải nói về Through The Looking Glass (I, II, III) – bản epic thứ 2 của SX, nếu đặt bên cạnh The Divine Wings Of Tragedy, nó sẽ ko thua kém bất cứ gì ngoại trừ độ dài ca khúc – Outstanding!!! Thực tế, nhiều người cho rằng V hay TDWOT là lí tưởng để làm quen với SX, nhưng cá nhân tôi lại thấy TIO mới thực sự là cánh cổng rộng nhất để bước vào thế giới âm nhạc của SX.

Perfomances ? : không có gì nhiều cần nói về Allen hay Romeo, họ vẫn tỏa sáng với vai trò của mình! Nhưng ngôi sao thực sự của TIO lại là Pinnella! Đóng góp của anh trong album là phần nhạc nền đầy sức bật, những đoạn solos ấn tượng ko hề lép vế so với guitar.. Phải thông qua đó, toàn bộ cái gọi là Symphonic mới lộ hêt vẻ đẹp của nó. TIO sẽ ko còn là chính mình nếu thiếu dù chỉ nửa nốt của! Một lần nữa xin được vinh danh Michael Pinnella với màn trình diễn xuất sắc trong TIO!. Nói rộng ra, TIO là album “chất” nhất về key-stream trong toàn bộ sự nghiệp của SX!
Cái tên thứ hai cần đề cập đến, ko chỉ vì đây là album cuối cùng của anh với SX, mà chỉ bởi vì những gì anh đã thể hiện trong suốt chặng đường đầu tiên của SX – bassist Thomas Miller. Đáng ra tôi nên nhắc đến cái tên này ngay từ TDWOT! Cái anh đóng góp cho SX trong cả 4 albums đầu tiên là lối chơi bass kĩ thuật nổi bật, tốc độ, độc đáo và công hiến y như một nghệ sĩ solo thực thụ. Thực sự rất đáng tiếc khi anh rời bỏ SX. Mặc dù sau này ng` thế chân anh là Mike Lepond cũng đã thực hiện tốt vai trò của mình, nhưng anh cũng ko có những nét cá tính đáng kể như Tom!
Trong album này, dường như chỉ có chân drummer của Tom Walling không hoàn toàn thỏa mãn tất cả các fans của SX. Đã có những ý kiến phê bình tiêu cực về vị trí và đóng góp của Tom trong album này. Mặc dù đây thuộc vấn đề cảm nhận cá nhân, nhưng ng` viết cũng phải bày tỏ sự khó hiểu khi đọc những nhận định dường như là sai lệch, hạ thấp khả năng của anh. Dù rằng các album sau, Rullo trở lại và vẫn làm tốt vai trò của mình, tiếng trống của anh lại ko gây được ấn tượng nhiều với tôi như Walling đã làm trong TIO. (or it’s just a vision of the first impression?)

Mixing/Production ? : Thành công trong tác phẩm này, điều đáng kể trước là chất lượng thu âm hoàn thiện đáng kể. Tất cả những sound problems trước đây đều đã là quá khứ. Tuy nhiên những vấn đề cũ lặn đi thì luôn có những rắc rối mới nổi lên! Album này hơi mất cân bằng trong phân phối âm thanh giữa vocals/guitar và keyboard. Lẽ ra vai trò của Pinnella đã có thể còn sắc nét hơn nữa nếu mixer thật sự công tâm! Tuy nhiên, đây không phải khiếm khuyết lớn! Chất lượng mixing này cũng đủ là bằng chứng về sự nghiêm túc và thể hiện đẳng cấp của các nhạc công. Nó cho thấy SX ko còn là một ban nhạc non trẻ mới thành lập mà đã trên đường trở thành những đàn anh đàn chị thực sự của Metal World!

Một vài thông tin bên lề về Twilight In Olympus
1. Ca khúc Through The Looking Glass có nội dung dựa trên câu truyện nổi tiếng Alice’s Adventures in Wonder Land
2. Bản ballad Lady Of The Snow được viết dựa trên một hình tượng thần thoại dân gian của Nhật Bản – Yuki Onna. Do đó ca khúc này có khúc riff đặc sệt chất Japanese ;)
3. Track “Sonata” là một phần trong bản Piano Sonata No. 8 của thiên tài Beethoven
4. Album này lẽ ra có 9 tracks tất cả, trong đó có bản epic dài tầm cỡ TDWOT, được mang cùng tên album – Twilight In Olympus. Nhưng theo như Romeo, ca khúc vẫn chưa được hoàn tất nên album đã hoàn thành nhưng bỏ ngỏ một dấu hỏi về sự xuất hiện của bản epic này . Theo như tin đồn, ca khúc này có thể xuất hiện trong một album khác trong tương lai của SX.


Được sửa bởi ngày Tue 16 Oct 2007 - 8:57; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSun 15 Jul 2007 - 23:39

Năm 2000 lại là một landmark nữa trong sự nghiệp của Symphony X khi họ cho ra một album được liệt vào loại để đời – V: The New Mythology Suite. V là album concept đầu tiên và là duy nhất của SX cho đến giờ (và có lẽ là cả sau này), kể về huyền thoại mảnh đất Atlantis – một trong những dấu hỏi lớn nhất trong lịch sử loài người. Về mặt nhân sự, album này có sự trở lại của Jasson Rullo trong vai trò drummer.
Sau khi phát hành album này, SX thực hiến một chuyến lưu diễn tại Châu Âu và tour diễn này đã được ghi lại thành live album đầu tiên của họ mang tên Live On The Edge Of Forever.

2000 – Symphony X – V: The New Mythology Suite
Symphony X - A New Mythology Of Prog! 1065_large

Track Listings
1. Prelude (1:07)
2. Evolution (The Grand Design) (5:20)
3. Fallen (5:51)
4. Transcendence (0:38)
5. Communion and the Oracle (7:45)
6. The Bird-Serpent War / Cataclysm (3:59)
7. On the Breath of Poseidon (3:04)
8. Egypt (7:04)
9. Death of Balance / Lacrymosa (3:42)
10. Absence of Light (4:58)
11. A Fool's Paradise (5:48)
12. Rediscovery (1:24)
13. Rediscovery pt. II - The New Mythology (11:57)

Total Time: 63:01
ine-up/Musicians
- Michael Romeo / guitars
- Michael Pinnella / keyboards
- Jason Rullo / drums
- Russell Allen / vocals
- Michael LePond / bass
Releases information
INSIDEOUT #IOMCD066 / SPV 085-41242 CD


Lại ko biết nên nói gì, vì đây là một tuyệt tác và nó là album SX được biết đến nhiều nhất tại VN.Thực tế, SX là một big boss của Prog Metal, nhưng lại ko phải là 1 band được ưa chuộng tại VN như DT, POS.... bởi lối chơi quá rắn, nặng về kĩ thuật, đặc biệt là guitar. Thông thường, nhạc SX hợp với những cái đầu máu me những câu đàn solo siêu tốc, lụa là và lả lướt, nhất là các guitarist nghiệp dư đang trên đường tìm 1 hình mẫu đề thờ cũng khấn vái. Bên cạnh đó, dân Việt trọng cái tình phần nhiều, nên các lão tướng như John Petrucci, Steve Vai, Steve Morse.. hay đc ngưỡng mộ hơn thay vì bạn Romeo mập mạp, cục súc và yêu thương của tớ...Hmm... Nhưng V là một ngoại lệ! Nó đã trở thành một trong những tác phẩm phổ thông và cơ bản nhất của Prog Metal với đặc biệt là 2 tuyệt tác Communion And The OracleEgypt – những ca khúc mà hầu như đã gắn liền với cái tên SX khi hỏi bất cứ metalhead hay proghead nào! Bên cạnh đó các ca khúc khác – Evolution, Fallen, Bird-Serpent War...cũng thể hiện chất lượng hoàn mĩ và đồng đều khi đứng cạnh nhau hay xen kẽ với những bản Segue như Transcendence, On Breath of Poseidon, Rediscovery..... Tuy nhiên ko phải ko có weakpoint. Nếu nửa đầu album là những ca khúc xuất sắc mô tả cả nền văn minh phi phàm của Atlantis thì nửa sau album, sau khi nền văn minh ấy sụp đổ thi hình như các ca khúc cũng ....sụt theo! 2 tracks tôi hoàn toàn ko hài lòng là Absence Of LightA Fool’s Paradise – quá rắn, quá ngang, và quá power! Thậm chí, việc đứng cạnh nhau khiến tôi có cảm giác như album bị bẻ gãy cả đoạn cuối. Đây cũng là 2 ca khúc bị phê bình nhiều nhất khi nhắc đến V. Tuy nhiên ngoài ra, quả thực album này cũng ko có gì để nói nhiều ngoài những lời khen rơi vãi khắp các metal-sites quốc tế. Nói chung, hãy để mỗi người nghe tự khám phá và cảm nhận theo cách của riêng mình!
Về Đầu Trang Go down
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSun 15 Jul 2007 - 23:40

2002 – Symphony X – The Odyssey

2 năm sau khi cho ra đời V, SX tiếp tục cho ra đời album kế tiếp The Odyssey. Sau khi album này được phát hành, một số thành viên của band cũng khởi động các side-projects của riêng mình và SX đi vào nghỉ ngơi một thời gian như đã biết.

Symphony X - A New Mythology Of Prog! 1509_large

Track Listings
1. Inferno (5:32)
2. Wicked (5:32)
3. Incantations Of The Apprentice (4:21)
4. Accolade II (7:06)
5. King Of Terrors (6:19)
6. The Turning (4:44)
7. Awakenings (8:21)
8. The Odyssey (24:09)
- Part I: Odysseus Theme / Overture
- Part II: Journey To Ithaca
- Part III: The Eye
- Part IV: Circe (Daughter Of The Sun)
- Part V: Sirens
- Part VI: Scylla And Charybdis
- Part VII: The Fate Of The Suitors / Champion Of Ithaca

Total Time: 66:57
Line-up/Musicians
- Michael Romeo / guitars
- Russel Allen / vocals
- Michael Pinella / keyboards
- Michael LePond / bass
- Jason Rullo / drums
Releases information
Inside Out #IOMACD 2044-2
Limited edition: 2002 Inside Out IOMLTDCD 109 with bonus track "Masquerade" (6:01)
Japanese Import with bonus track "Frontiers" (4:50)

Thật thú vị những cũng thật khó hiểu! The Odyssey dường như là album gây nhiều tranh cãi nhất và thường xuyên bị so sánh với V. Có rất nhiều đánh giá cao về album nhưng cũng chừng ấy các phê phán và chê bai kịch liệt tác phẩm này. Tuy nhiên trong số các ý kiến tôi đọc được, có những ý tưởng hoàn toàn đúng, có cái đúng một phần nhưng lại cũng có những nhận định ngớ ngẩn hết sức – vd như “chất symphony nằm ở đâu” “Accolade là ca khúc duy nhất prog của album này” ..blah..blah.. Những ý tưởng này khiến ng` ta phải tự hỏi rằng liệu tác giả của câu hỏi có biết một chút gì về SX hay thể loại mà họ chơi hay không. Bên cạnh đó tôi cũng xin bày tỏ sự bất đồng về quan điểm luôn so sánh Symphony X với Dream Theater! Mặc dù đây à 2 ban nhạc lớn nhất của US Prog nhưng họ có những điểm khác nhau rất cơ bản: tư tưởng âm nhạc khác, lối viết nhạc khác, phong cách khác. Nếu có so sánh, chỉ có thể so sánh duy nhất về chất lượng chung của âm nhạc, album mà thôi!

Quay lại với Odyssey. Có thể đồng ý rằng album này ko thể đứng ngang được với V, nhưng nó cũng là một album có chất lượng ko dưới 4/5* (or 80% whatever). The Odyssey tối hơn về mặt âm hưởng – đồng nghĩa với các sáng tác nặng hơn so với các album trước, nhưng lại la album đậm chất prog nhat! Không còn những nhịp trống dồn dập tới tấp lặp đi lặp lại mà thay vào đó là sự nhịp nhàng về tiết tấu, kĩ thuật ngày một lắt léo, vocal thô nhám và các sáng tác uyển chuyển hơn hẳn. Đáng kể đến nhất trong album này là 2 điểm sáng “chói lọi” là Accolade II – the best ballad of X so far – và title-track The Odyssey – epic thứ 3 của SX - một trong những bản epic hoản hảo nhất của Prog Metal (nếu ko muốn nói là nhất!). Hãy để ý The Odyssey ở điểm này: nếu epic TDWOT là hình ảnh tổng hợp thu nhỏ của toàn bộ album TDWOT, thì The Odyssey lại là tổ hợp thu nhỏ của tất cả những gì tinh túy nhất trong các sáng tác của Romeo! Sẽ ko khó để nhận ra những câu riffs, guitar solos, key solo, background music, orchestration themes ... đều là những gì từng xuất hiện trong TDWOT, Candlelight Fantasia, Accolade... Là hiện thân của những gì đẹp nhất, chắc chắn theo mọi khía cạnh, TDWOT hay Through Looking Glass cũng đều ko thể vượt qua được The Odyssey! Cũng phải một lần nữa (mặc dù đã có lần tôi viết riêng về ca khúc này) bày tỏ sự kinh ngạc và khâm phục khi ca khúc này hoàn toàn do một mình Romeo viết, sắp xếp và dàn dựng. Phải nói, chỉ có trong những giây phút xuất thần hiếm hoi ng` nhạc công mới có thể làm nên một tuyệt tác như thế này!

Bên cạnh chất lượng các ca khúc, ở album này một lần nữa phải quay lại nhắc đến Russell Allen khi anh đã thể hiện mình thực sự một là giọng ca vàng hiếm có của metalworld. Bên cạnh việc hát thành công những ca khúc đòi hỏi sự mãnh mẽ và dữ dội như Inferno, King Of Terrors..., Allen cũng cho thấy một giọng ca ăm ắp cảm xúc và phong phú tâm trạng trong những Accolade hay The Odyssey. Nghe album này sẽ hiểu tại sao ngay cả Arjen Lucasssen của Ayreon cũng từng thừa nhận ko thể kìm chế cảm xúc khi nghe tiếng hát tuyệt vời của Sir Allen.
Ngoài lề chuyện nhạc, album The Odyssey có cover tuyệt đẹp! Có lẽ là album có artwork đẹp nhất của SX. Toàn bộ cover và booklet được design bởi Tom Thiel @ Illuvision

Vậy là sau khi The Odyssey xuất hiện trên các giá đĩa, Symphony X gần như đi vào một kỉ ngủ đông triền miên trong suốt 5 năm trời, khiến tất cả các fans đều mong mỏi chờ đợi. Trong vòng 5 năm ấy chỉ có các side-projects của các thành viên xuất hiện tản mạn đây đó như Enter The 12th Gate của Michael Pinnella, Atomic Souls của Russell Allen, The Battle của Allen và Jorn Lande... Trong vòng 5 năm ấy, cái tên Symphony X gần như lặn mất hoàn toàn ngoài một vài live show hiếm hoi diễn chung với các ban nhạc nổi tiếng khác.. Có lẽ, sau một chặng đường làm việc liên tục để cho ra những album chất lượng, Romeo cũng cần có một khoảng thời gian đủ dài để tìm thêm cảm hứng và chất liệu mới cho âm nhạc của mình.


Được sửa bởi ngày Tue 16 Oct 2007 - 9:02; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSun 15 Jul 2007 - 23:41

Năm 2006, Symphony X đánh tiếng trở lại trong một album mới sẽ phát hành vào tháng 6 hoặc 7 của năm 2007 và tin tức thực sự gây nức lòng giới hâm mộ. Ngày 18/3/2006,trong một buổi fan-club chat, Michael Romeo đã hé lộ rằng album mới sẽ dù sẽ tối hơn, nhưng hướng âm nhạc của họ vẫn không đổi, vẫn chứa đựng những yếu tố classical đã làm nên tên tuổi SX. Tháng 8/2006, cover của album này đã xuất hiện trên Internet, khẳng định về tên của album sẽ là Paradise Lost. Lúc đầu album được lên lịch sẽ xuất hiện vào cuối 2006. Nhưng ngày phát hành đã bị đẩy lùi lại nhiều lần cho đến khi nó chính thức nằm trên giá các cdshop vào ngày 26/6/2007. Tuy nhiên bản promo đã xuất hiện trên net trước đó 2 tháng.

2007 – Symphony X – Paradise Lost

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Paradiselost

Track Listings
1. Oculus Ex Inferni
2. Set The World On Fire (The Lie Of Lies)
3. Domination
4. The Serpent's Kiss
5. Paradise Lost
6. Eve Of Seduction
7. The Walls Of Babylon
8. Seven
9. The Sacrifice"
10. Revelation (Divus Pennae Ex Tragoedia)

Line-up/Musicians
- Russell Allen / vocals
- Michael Romeo / electric and accoustic guitars, orchestral keyboards, programming
- Jason Rullo / drums
- Michael Pinnella / piano, keyboards
- Michael Lepond / bass
Releases information
To be released by Inside Out Music on June 26 2007

Yessssss!!!!!! Với tôi đây là phần thú vị nhất bài viết này, bởi Paradise Lost là tất cả những gì thúc đẩy tôi phải tổng duyệt lại vô số lần toàn bộ những gì mình đã trải nghiệm được sau suốt 6 albums của Symphony X từ trước đến nay. Việc đào bới lại những trải nghiệm đó vô hình chung lại mang lại một cảm nhận đầy đủ hơn về Paradise Lost kèm theo một tư duy suy nghĩ mới trong định nghĩa về cái “hay” thực sự trong âm nhạc của Symphony X. Điều đó có nghĩa là gì? Có nghĩa trước tiên rằng, Paradise Lost ko phải là album để làm quen với Symphoy X!. Đừng hi vọng bạn sẽ yêu thích nó nếu SX đối với bạn chỉ là vài cái titles như Egypt hay Communion & Oracle. Sự phán xét đúng đắn nhất chỉ đến khi và chỉ khi bạn đã hiểu rõ SX đã và đang làm những gì. Paradise Lost là album thuộc loại “in your face” sound, với một bầu không khí căng thẳng, đè nén và ko dành cho những ai yếu tim. Những âm thanh hoành tráng nhưng dữ dội ngay từ Overture Oculus Ex Inferni đã là lời cảnh báo rõ ràng nhất rằng: “Nếu mong đợi cái gì đó tươi tắn và dễ chịu (như V hay TIO), hãy tránh xa album này ra”! Paradise Lost giăng khắp mình nó những câu riffs nặng nề đáng sợ, những cú chặt chém accord tàn bạo, những câu solos “killing” theo đúng nghĩa và một giọng hát vỡ nát, man dại tưởng như ko chút cảm xúc. Tôi có thể hoàn toàn đồng ý với nhận định này (của bạn Novembre): “Album thể hiện một bề nổi của kĩ thuật nhưng ko có chút chiều sâu nào”. Tuy nhiên ta lại không thể dựa vào đấy để phán xét PL dở, bởi thực tế là “Symphony X chưa bao giờ là thứ âm nhạc cần và có chiều sâu cả!”. Như trên tôi đã nói, SX ko phải cho những ai yêu chuộng cái tình trong nhạc. Họ ko chơi thứ nhạc đánh vào nội tâm, thúc động cảm xúc trong lòng người nghe. SX là kĩ thuật, là tốc độ, là vè đẹp biểu lộ cùng sức mạnh! Phải nhớ rằng tên tuổi của họ được làm nên vốn chính bởi cái bề nổi kĩ thuật, hung hãn nhưng đầy cá tính về mặt thẩm mĩ ấy!
Dưới quan điểm tư duy ấy, ng` ta mới thấy rõ điều này “Những ban nhạc giàu truyền thống và đẳng cấp luôn biết rõ mình đang, và định làm gì!”. Và Paradise Lost là minh chứng rõ nét cho luận điểm này. Năm 2007 này cho đến giờ, thật đáng buồn rằng đi đến đâu cũng chỉ thấy các rockfans VN chỉ biết có Dream Theater với “quả bom tấn” Systematic Chaos (overrated) mà quên mất rằng nước Mĩ còn có Symphony X và Paradise Lost! Hãy ngồi nghiêm túc và nghe thật kĩ một mạch toàn bộ album: tôi dám đoan chắc bộ tam Set The World On Fires – Domination – Serpent’s Kiss ko hề kém “Of Sins & Shadows – Sea Of Lies – Out Of Ashes”; bản metal ballad Paradise Lost quá melodic và trữ tình ko có gì để chê cả; Eve Of Seduction phải ngang cỡ Smoke & Mirrors ngày trước, nhưng ào ạt như lốc cuốn và hung dữ bội phần; The Wall Of Babylon, Seven gợi nhớ đến những ca khúc như Inferno hay King Of Terrors trong The Odyssey; The Sacrifice nửa ballad nửa metal, ca khúc ko thật sự xuất sắc nhưng cũng ko tồi; và the last one là 1 killer nữa album này, Revealation. Ending-track này có phần outro rất thống nhất với intro, tạo ra một vòng khép gọn ghẽ cho album. Bên cạnh đó, sự phân bố vị trí các ca khúc thân album cũng logic và chắc nịch khiến cho Paradise Lost gần như một concept hoàn chỉnh – chí ít về mặt âm nhạc!
Tuy nhiên có nhiều yếu tố khiến PL ko thể vươn tới tầm một tuyệt tác theo đúng nghĩa như TDWOT. Thứ nhất: sau tận 5 năm vắng bóng, ng` ta sẽ mong chờ ở SX một điều gì đó lớn hơn nữa thay vì một PL ko thực mới mẻ ngoài sự thô ráp chồng gấp. SX vẫn chơi theo đúng “bài” cũ, và với đường nét giai điệu quá quen thuộc. Thứ hai: PL khá đơn điệu nếu so với các album khác như V, TIO. Nói cách khác đây là album “nghèo prog” nhất trong sự nghiệp tính đến giờ của SX. Nếu chỉ nghe lươn lướt qua, ng` ta khó có thể phân biệt được giữa Eve Of Seduction, Set The World On Fires hay The Wall Of Babylon.. Điều đó rất dễ đẩy album đến cái mép bấp bênh của sự nhàm chán chỉ sau dăm lần nghe. Thứ ba: album cũng ko chứa đựng một track nào thuộc dạng brilliant như Through The Looking Glass hay The Odyssey. Paradise Lost xét đến cùng vấn là một album hay, nhưng chỉ đặt được ngang hàng Twilight In Olympus mà thôi.

That’s it! Đâu có gì khó phán xét khi ta hiểu Paradise Lost theo đúng hướng mà SX đã đi ?! Paradise Lost chắc chắn là một album rất chất lượng, dù cũng chưa thực sự bõ công 5 năm nghiền ngẫm và chờ đợi một tác phẩm “tuyệt vời” theo đúng nghĩa. Rating = 4/5 - theo cá nhân tôi, nhưng Paradise Lost mang một atmosphere đặc biệt, so với V/TIO nó là sự đối xứng hoàn hảo về bối cảnh! Nếu bạn cần chút ánh sáng, hãy đến với V, nhưng nếu bạn cần cảm nhận sức mạnh của sự giận dữ tăm tối, hãy nghĩ đến Paradise Lost. Sẽ ko có bất cứ một thất vọng hay hối tiếc nào - Tôi có thể hứa như vậy!


Thông tin bên lề: kể từ V, các album của Symphony X đều được thu tại The Dungeon Studio – phòng thu riêng của Michael Romeo, và do đó những album sau này Romeo đều đứng tên Mixer/Producer. Phòng thu này đã được đầu tư kĩ nhất vào các thiết bị giả lập âm thanh của dàn nhạc giao hưởng! Do đó chất symphonic trong các SX’s albums đã đc cải thiện rất ấn tượng!


Được sửa bởi ngày Tue 17 Jul 2007 - 9:40; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
dyingyoung
Đại Gia
Đại Gia
dyingyoung


Ngày tham gia : 22/03/2007
Tổng số bài gửi : 1267

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeMon 16 Jul 2007 - 1:03

Tay này lần nào buông bút xuống cũng ác chiến ghê, một bài viết về Symphony X ko thể hoành tráng hơn, thú thật album này mình cũng bị ảnh hưởng bởi dư luận nên nghe lướt lướt qua là chính hehe đọc bài nì mới moi lại nghe tiếp.

Công nhận về khoản rắn thì album này ăn đứt các album trước, ko mấy lả lướt, có phần 'thú tính' hơn so với V nhưng giai điệu vẫn còn đó chẳng trốn đi đâu cả.
Về Đầu Trang Go down
Elderaine
Thành viên ưu tú
Thành viên ưu tú
Elderaine


Nam

Ngày tham gia : 26/04/2007
Age : 93
Tổng số bài gửi : 867

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeTue 17 Jul 2007 - 9:41

Thanks for your replies
Vài dòng tổng kết :p

Conclusion:
Một review khá dài rite ;P. Và nó còn mang nhiều các nhận định cá nhân chưa chắc đã khách quan. Tuy nhiên cảm nhận là vậy. Nói chung những gì ta có thể tổng kết được lại là: SX trở thành một trong những “bầu trời tư cách” (hehe) của prog-metal-world bởi họ có khả năng và đã sáng tác một lượng đáng kể các ca khúc có chất lượng thật sự! Có thể thấy trong phạm vi hơn 10 năm hoạt động, chỉ trừ những bước chập chững thuở ban đầu như debut và The Damnation Game, tất các album sau của SX đều đạt chất lượng tốt, ko (chưa) để lọt ra những thứ ngớ ngẩn (như POS), chứng tỏ một sự thận trọng và cân nhắc trong từng bước đi. Tuy nhiên nhạc của SX ko phải ko có những điều chung đáng phàn nàn! Họ chơi (quá) nghèo về phong cách và giai điệu, ko nhiều những phá cách trong lối chơi và lối viết nhạc (ấy là chưa thèm nói đến việc SX đánh live dở òm :p). Khi nghe những band như POS, Dream Theater hay Opeth, chỉ cần lướt qua một đoạn intro ng` ta cũng có thể nhận ngay ra chính xác cái họ đang chơi là gì. Trong khi đó với SX, nếu nghe qua loa, cái dễ nhận ra thường sẽ chỉ là câu đàn của Romeo, là tiếng hát của Russell Allen, là chất nhạc đặc trưng neo-classical power prog..... nhưng để nói cụ thể là là bài nào, đĩa nào thì có lẽ sẽ khó hơn hẳn bởi “album nào mà chả thế, bài nào mà chả vậy!”. Âu cũng là một nhược điểm khó tránh khi dung hòa 2 yếu tố Power và Prog vào làm một. Tuy nhiên phải chấp nhận rằng đó là SX, đó là cái đã mang đến thành công và chỗ đứng cho họ, vì vậy hãy cứ thưởng thức SX theo đúng cách mà họ mang đến cho cái thế giới kim khí muôn màu này!
Về Đầu Trang Go down
Varsava
Khủng Long
Khủng Long
Varsava


Nam

Ngày tham gia : 11/04/2007
Age : 37
Tổng số bài gửi : 2874
Đến từ : Moscow

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeSat 21 Jul 2007 - 3:43

Album nghe nhiều nhất trong thời gian vừa rồi là Paradise Lost.Sáng nào
cũng bật ra nghe.mà cũng chỉ nghe đc buổi sáng thôi lúc đầu óc còn trống rỗng.Đúng là 1 quả bom
với quá nhiều yếu tố của heavy metal.Nếu so sánh với Symphonic X thì
kiểu chơi thrash prog với những đoạn solo dài dằng dặc của DT xem ra còn "nhẹ
đô" hơn.Nếu chưa quen với những cú heavy riff với tốc độ
nhanh và liên tục thì ko thể chịu nổi album này.Tuy nhiên nó vẫn cứ
hút mình.Trc hết là ở sự hoà hợp giữa các nhạc cụ.Những cú riff của ROmeo
tuy là rất nặng nhưng đc chơi rất mềm mại và tươi sáng chứ ko ngoằn
ngeo méo mó quá thiên về phô diễn kĩ thuật,tay keyboard(ko biết tên)
cũng hoà nhập rất tốt với guitar đôi khi xen vào vài đoạn solo vãi tinh
tế.Có 1 sự kết dính rất chặt chẽ giữa các đoạn trong bài hát và các
track với nhau.Cứ hình dung như là ta đang ăn 1 quả cam vậy.Từng múi
riêng rẽ nhưng gắn chặt vào với nhau.Phải bóc đc lớp vỏ khô khan bên
ngoài mới nếm đc cái ngọt bên trong.Cơ bản là mình bóc mãi ko xong cái vỏ :@@: :^0^:
Về Đầu Trang Go down
Kerrazy
Khách quen
avatar


Nam

Ngày tham gia : 07/12/2007
Age : 38
Tổng số bài gửi : 78

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeFri 7 Dec 2007 - 17:39

Đây là một bài viết rất hay và tỉ mỉ về nhóm nhạc sừng sỏ Symphony X.
Theo ý tôi nếu trong số các album từ TDWoT trở đi thì không có cái nào dở cả. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc nếu bạn đã không thích 1 album nào trong số đó thì khó có thể thích phần còn lại. Symphony X là một ban nhạc chỉ dành cho Metal fan, không hơn ko kém, nếu bạn thích Progressive Rock và dị ứng với Power Metal thì khó có thể thích được ban nhạc này.

Về album 2007 Paradise Lost, phải công nhận đây là album nặng nhất của Symphony X, accord nặng, trong khi Romeo rất chú trọng chạy tốc độ khi chơi lead.
Về Đầu Trang Go down
gothmania
Khách mới
gothmania


Nam

Ngày tham gia : 29/05/2007
Age : 35
Tổng số bài gửi : 6
Đến từ : Church of Destiny

Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitimeTue 25 Dec 2007 - 13:33

Lâu lắm mới ghé vào đây chơi. Lại nhìn thấy Symphony X. Một trong những band Power Progressive Metal đầu tiên mà mình nghe là band này. Từ sau khi nghe Egypt trong V, mình chết mê chết mệt Symphony X một thời gian. Có thể nói, âm nhạc Progressive phức tạp trong chất nhanh hùng tráng của Power là một điểm nổi bật của Symphony X, mà theo đó đã có nhiều band khác, trong đó, được biết đến nhất là Adagio với Sanctus Ignis (phong cách đã thay đổi trong album tiếp theo Underworld).

Mình thích nhất là The Divine Wings of Tragedy và V: The Mythology Suite. Đặc biệt là V, một album rất nhiều màu sắc khác nhau trong các bài hát. Từ những bài hát nhanh mạnh theo nét cũ của Twilight in Olympus hay The Divine Wings of Tragedy cho đến những bài hát lạ kì, mới mẻ như Egypt hay Communion and The Oracle.

Nói chung, đây là một band đáng để nghe.
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/dragon_in_nightmare
Sponsored content





Symphony X - A New Mythology Of Prog! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Symphony X - A New Mythology Of Prog!   Symphony X - A New Mythology Of Prog! Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Symphony X - A New Mythology Of Prog!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Mythology and Metal
» Crossing Bifrost - Norse Mythology Features
» Unlimited Symphony
» Hỏi về cái Unlimited Symphony
» Dark Quarterer - s/t ["epic prog", 1987]

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
AnotherWorld Of Rock :: Metal :: Album Reviews-
Chuyển đến