Hì hì, tớ may mắn được đi Wacken năm nay. Tớ không biết mọi người thế nào chứ theo tớ, có cơ hội đi Wacken 1 lần trong đời là mơ ước của đa số các metalheads. Do đó, sau khi từ Wacken về, tớ nghĩ phải làm 1 bài report cho hoành tráng chút.
Tuy là hơi trễ nhưng mà tớ cứ post cho dzui.
Mỗi năm đến hẹn lại lên, cứ đến thứ năm đầu tiên của tháng 8 là metalheads trên toàn thế giới họp mặt nhau tại Wacken, 1 thị trấn nhỏ nằm cách Hamburg 1 tiếng đi xe về phiá Bắc. Wacken năm nay được tổ chức khá hoành tráng với sự góp mặt của nhiều band có máu mặt như Rose Tatoo, Saxon, Destruction, Grave Digger, Immortal, Sodom, v.v... Gần như toàn huyền thoại cả. Với 1 affiche khủng bố như thế này thì chuyện Wacken 2007 sold out cả tuần trước khi bắt đầu không phải là chuyện lạ (Cần biết: Những năm trước metalheads vẫn có cơ hội mua vé tại chỗ; năm nay, 15000 vé Wacken được in thêm). 1 tuần trước Wacken, tớ chứng kiến bao nhiêu biển lệ (và biển swear
) của những metalhead không kịp mua vé. Hix, may mắn là tớ nắm trong tay vé cả 4 tháng trước.
Lục đục đi chợ mua đồ ăn và đồ dùng cá nhân để xài trong vòng 1 tuần lễ vì tớ nghe bạn bè bảo là thứ quỷ gì ở đó cũng mắc, mua ở nhà mang đi cho rẻ, thế là đồ hộp, kẹo, bánh, khăn giấy, băng bó, thuốc men, cà phê, nước ngọt, bia, rượu, v.v... Các siêu thị cứ gọi là trúng mánh khi bọn tớ đi chợ chung. -__- Hix, đêm trước khi đi, cả đêm tớ đếk ngủ được vì nôn nóng, dù sao đii nữa thì đây cũng là lần đầu tiên tớ đi Wacken (hix, nghe giống 2 luá lên tỉnh ghê
).
Từ Lille, nơi tớ ở đến Wacken phải đi hết 10h (nếu không kẹt xe
) vì Lille cách Wacken đến 750km. Bọn tớ bắt đầu lúc 11h30 sáng thứ 4, đoạn đầu tiên bình yên, không thấy bóng ma của metalhead nào sất, qua Le Harve - Bỉ, qua Hà Lan, lúc này đã thấy 1 vài xe metalhead với khẩu hiệu WOA trên kiếng xe sau. Tại trạm xăng nơi chúng tớ nghỉ xả hơi, 1 tên metalhead người Hà Lan thấy chúng tớ thì rống lên theo kiểu brutal "WACKEN?". Thằng nhóc đi chung xe với tớ (nó là vocal của 1 vài band metal chỗ tớ ở) trả lời bằng cách rống lên theo kiểu thrash "WACKEN!" Chúng tớ thế là gặp được đồng minh, tên nào tên nấy cũng cảm thấy sung hẳn lên.
Khoảng 8h tối, chúng tớ dừng xe cách Wacken 5km vì kẹt xe. Cả 2 hàng xe kẹt cứng như cá mòi, dân chúng ngồi trong xe chán bắt đầu nhảy ra ngoài làm đủ trò hề, và tớ nhận ra rằng metalhead ở đâu cũng như nhau, cũng khùng, vui tính và bia rượu như nhau.
. Ngồi tám 1 hồi chán, tớ và Miryam, đứa con gái thứ 2 duy nhất trong nhóm rủ nhau đi tới xem sao. Trên đường đi, chúng tớ bắt gặp nhiều chuyện lạ có thiệt, chẳng hạn như dân chúng nằm xoài ra mặt đường mà ngủ hoặc hè nhau nướng thịt ăn tại chỗ vì đói, v.v... Đến khoảng 9h, nhờ nói chuyện với 1 vài metalhead người Đức chúng tớ mới biết rằng họ đã đứng trong đám kẹt xe từ tận 5h chiều, và lý do kẹt xe là do xa lộ đang thi công nên staff của Wacken phải hướng dẫn từng xe 1 đi đường khác để vào Wacken!
Sau gần chục tiếng kiên nhẫn, chúng tớ cũng đến được bãi cắm trại của Wacken vào lúc 2h sáng
. Dựng lều gấp rút, tớ và honey lăn ra ngủ vì mệt, đám bạn còn lại trong nhóm quyết định đến khu concert chính để lấy quyển sách hướng dẫn và ăn chơi nhảy múa.
Sáng thứ 5, chúng tớ dậy khá trễ, nhưng không lo vì giờ mở cửa của khu concert ngày đầu tiên là 16h. Ăn sáng chậm rãi, sau đó chúng tớ tìm đường đến khu concert. Sau gần 25' đi bộ, cuối cùng khu concert cũng xuất đầu lộ diện. Thể lệ đầu tiên là trình diện vé, để đổi vé, mỗi người nhận được 1 dây vải nhỏ, khá xinh xắn in chữ WOA 2007 để đeo vào tay. Nếu không có dây vải này thì khỏi vào khu concert.
Tớ mua 1 quyển sách hướng dẫn (mk, sách hướng dẫn mà tụi nó không phát không, mà bán 1euro!
) thì khám phá ra chỗ chúng tớ cắm trại cách khu concert cả chục cây số!! (- ----') và rằng do quá đông người nên khu cắm trại của chúng tớ không nằm trong bản đồ! (- ----') Tức là nằm ngoài dự kiến, tức là phải đi xa, tức là không có toa lét, tức là đếk có phòng tắm!!!
Bùng nổ dân số tại Wacken! Nhưng thui, bỏ chuyện đó qua 1 bên, honey tớ kéo tớ vào Metal Market trong khu concert, tớ phát hiện ra rằng ở đây các cậu muốn mua thứ gì dính dáng đến metal cũng có các cậu ựa. Tại metal market các viking metalhead có thể tìm thấy mấy bộ giáp sắt cộng mũ sắt như mấy chiến binh viking thời đó. Nếu cậu nào để ý, hay ngắm hình Amon Amarth thì sẽ thấy mấy chú ấy lúc nào cũng đeo bên hông 1 cái sừng. Và tại Wacken tớ phát hiện ra cái sừng í dùng để uống bia các cậu ựa và tại Metal Market, người ta bán sừng hằng hà sa số, kiểu gì cũng có, màu đen hay nâu gì cũng có tuốt, và trong 3 ngày lon ton trong các khu cắm trại, tớ thấy trò uống bia bằng sừng đã trở thành mốt thời thượng của các metalhead, trông tếu pà kố.
Bà kon gothic thì được dịp cưỡi ngựa xem hoa vì các gian hàng bán đồ gothic đầy như nấm, đủ kiểu, đủ màu, đủ loại từ gothic lolita đến gothic romantic hay gothic fetish. Có điều đồ bán mắc như thú.
Đó là tớ chưa kể đến những gian hàng bán vòng, nhẫn, sticker, badge, thảm treo tường, áo thun, v.v... Ngày đầu tiên, tớ không thể nhịn được nên tậu luôn 2 CD Forever Autumn - Lake of Tears và Orchid - Opeth. Hix, cầm 2 cái CD trong tay muh sướng như lên tiên!
Sau Metal Market, chúng tớ ra phía ngoài đợi 2 đứa bạn đi lấy vé. Tớ có dịp quan sát khu concert kỹ hơn. Khu concert là 1 cánh đồng rộng. Chính giữa là 2 main stage: Black Stage và True Metal Stage. Xung quanh, gần bià ngoài là những hàng bán đồ ăn với giá cắt cổ (dĩ nhiên, hờ hờ,
phải lợi dụng thời cơ làm giàu chứ. Có thằng metalhead nào dại bỏ dở concert về lều kiếm đồ ăn đâu.
Bọn BTC chúng nó cấm mang đồ ăn vào khu concert mới chó chếk!
). Cách khá xa, phiá bên phải của 2 main stage là party stage hay còn gọi là hellfest stage. Sàn diễn này dành cho những band muh hãng đĩa trả tiền cho BTC WOA để được chơi tại WOA, ngược lại với những band chơi tại 2 main stage, là những band được trả tiền để chơi.
Bên trái của 2 main stage là khu dành cho VIP muh mỗi ngày có 1 buổi gặp gỡ ký tên. Các nhóm chơi trong Wacken thay nhau ngồi ký tên 15', mà chúng nó xếp hàng thì dài cà cây số, đâm ra khi mình đến nơi với cái áo trắng tinh, tính xin chữ ký của mấy ông già Saxon thì gặp ngay khuôn mặt lạ hoắc của mấy chú Blitzkrieg.
Hỏi ra thì mới biết Saxon ký xong đi dzô trong rồi, tớ quê quá về lều lấy áo đen mặc cho xong.
Và do cái tội về lều thay áo mà tớ lỡ buổi biểu diễn của Rose Tatoo, đến bây giờ tớ vẫn còn tức sôi máu (
), do vội vã đi để khỏi lỡ Sodom, tớ bỏ bố cái máy chụp hình trong lều
, thế là đếk có chữ ký của Saxon, đến cả hình cũng ko. Hix, tự chửi rủa bản thân.
Cũng phiá trái, cách khu VIP khá xa, gần toa lét là 1 cái lều khá lớn, được gọi là W.E.T Stage hay Headbangers Ballroom. Stage này dành cho những band đã thắng cuộc Metal Battle mỗi năm cùng những band được coi là nhỏ và ít tiếng tăm biểu diễn, miễn phí không ai trả tiền cho ai cả.
Khi tớ lọt được vào gần Black Stage thì Sodom đang biểu diễn, hix hix, tớ đu lên thành hàng rào bảo vệ dàn loa để nhÌn cho rõ anh vocal đẹp chai của Sodom thì bị chú security đuổi xuống với lý do là: "i know that you are not heavy but others will do like you and it'll destroy the stick"
hừm, đành xuống nhìn lưng mấy thằng cao vậy. Dù sao đi nữa, the music is here he he.
Sodom trên sân khấu không thể nào so với Sodom trong CD vì trên sân khấu, các bố rất năng động và chơi 1 cách hăng say. Âm thanh bảo đảm chất lượng. Làn sóng âm thanh mạnh đến nỗi mà 1 vài đứa phải dùng đồ bảo vệ tai. Đám đông phiá dưới thì cứ như phát điên lên. Honey tớ cõng tớ lên vai đế ngó cho rõ, nhưng 5' sau tớ bị đẩy xuống đất 1 cách tàn bạo bởi 1 thằng metalhead được chuyển từ dưới lên trên (cái thằng nằm ngửa trên tay đám đông í) và đi ngang qua chỗ tớ đang headbang.
Tớ đau quá nên đứng ngoan ngoãn tại chỗ đến khi Sodom kết thúc.
Chúng tớ lại khá gần sân khấu để chờ Saxon. Dù sao đi nữa, 1 trong những giấc mơ âm nhạc lớn nhất của tớ là được nhìn thấy cụ Beef trên sân khấu.
Tuy nhiên tớ ko dám lên đứng hàng đầu vì sợ bị đè bẹp. Đứng kế bên bọn Đức, Phần Lan, Nauy và Thuỵ Điển, thằng honey cao 1m90 của tớ cứ y như người tí hon,
thử hỏi tớ là gì so với tụi nó huh?
Muh bọn đứng hàng đầu thường hay headbang như điên và xô đẩy nhau tùm lum. Do đó tớ tự bảo mình rằng dù sao đi nữa cũng phải sống sót đến cuối Wacken. Đám đông đã được hâm nóng bởi Rose Tatoo và Sodom, giờ càng mất kiên nhẫn hơn nữa trong khi chờ đợi Saxon. Tớ cũng mún nói thim là đêm thứ 5, tức là đêm đầu tiên của Wacken mang tên "A Night to Remember", và theo truyền thống, BTC Wacken mời những band tiên phong và cũ kỹ trong làng metal đến biểu diễn. Năm 2005 là Accept, 2006 là Scorpion, 2007 là Saxon, trên site của Wacken, affiche cho WOA 2008 đã có Iron Maiden confirm cho a night to remember. Hix, không phụ sự chờ đợi, Saxon xuất hiện và hâm nóng không khí bằng những ca khúc kinh điển nhất của nhóm, tất nhiên là các bố sẽ không quên album kinh điển Crusader. Xung quanh tớ, metalhead già cũng như trẻ đều như bị hút hồn. Cả đám đông như hoà làm 1 trong tiếng nhạc, mọi người đều cử động theo cùng 1 nhịp điệu. Những cánh tay giơ cao, những ánh mắt hướng về sân khấu, những mái tóc bay phất phới theo từng nốt nhạc, những tiếng hô đồng thanh : Saxon! Saxon! Tớ bỗng cảm thấy mình thật to lớn và nhỏ bé cùng 1 lúc. Nhỏ bé vì tớ chỉ là 1 phần tử rất nhỏ nhoi trong đám đông cuồng nhiệt ấy. To lớn vì tớ là 1 phần của đám đông ấy, tớ chính là đám đông ấy, đám đông của những người xa lạ không quen biết nhau, không cùng chung màu da, không nói chung thứ tiếng nhưng có chung một niềm đam mê : âm nhạc. Trong suốt 2h trình diễn của Saxon, tớ không cảm thấy mình như 1 cá thể riêng biệt nữa mà tớ cử động theo đám đông, headbang cùng với họ và hát cùng với họ. Tớ nhớ như in khi buồi concert kết thúc, Saxon chọn Denim and Leather làm bài hát hạ màn, tớ nhớ như in những khuôn mặt đầy nhiệt huyết, những đôi mắt như bị mê hoặc, những cách tay giơ cao, tất cả cùng đồng thanh : Denim and Leather! Beef và đám đông vẫn tiếp tục hát dù không còn nhạc nữa. Và khi Saxon đã biến mất sau sân khấu rồi, đám đông vẫn còn đó, tiếc nuối và réo gọi : Saxon! Saxon! One more song! One more song! Tối hôm ấy tớ đi ngủ và biết rằng mình không còn giống như ngày hôm qua.
:*: :*: