Origin : France
Style : Progressive Death Metal
Năm thành lập : 1994
Đội hình :
Brett Caldas-Lima – vocals, guitars, programming
Loïc Tézénas – guitar
Thibaud Gérard – bass
Laurent Pouget – keyboards
Album mới nhất : Cybion (2009)
Progressia và KALISIA, tựa hồ như một câu chuyện tình yêu thời niên thiếu, chẳng bao giờ có một hồi kết thật sự. Vào lần xuất bản số đầu tiên của chúng tôi vào năm 1998, họ đã chiếm lĩnh nhiều mục, bởi vì lúc bấy giờ, KALISIA đang bừng sáng kể từ lúc phát hành, ba năm trước đó, bản demo lừng danh Skies. Họ nói với chúng tôi rằng sẽ sớm trở lại, cho nên chúng tôi đã ngóng chờ, nhiều tháng, rồi nhiều năm. Một sự chờ đợi dài lê thê, quá sức chịu đựng, trong vô vọng. Mười năm trôi qua cho đến lúc sếp trưởng của nhóm gởi đến chúng tôi một thông điệp: "bọn tôi vẫn còn đây và sắp sửa trở lại rồi". Và vào những thời khắc cuối cùng của những ngày đầu năm này, những gã rockers đến từ vùng Arles thượng thặng của làng Metal Pháp ngày nào đã trở lại, để những giỏ hàng trên mạng cũng như tại các cửa hàng được nở rộ, khiến những kẻ hay gièm pha phải câm nín và mang tới cho những fans chân chính của band những miếng bánh thánh thực sự, ngay từ những giờ đầu tiên.Progressia: Câu hỏi nào mà anh không muốn bị người ta hỏi nhất ?Brett Caldas-Lima: Tớ biết cậu quá rồi, cái ngón út của tớ bảo rằng cậu sẽ hỏi tớ câu đó nếu tớ nói ra, cho nên tốt nhất là không nói...
Anh có thể nhắc lại cho bạn đọc những bước ngoặc quan trọng của nhóm không ?Ban được thành lập vào năm 1994. Sau đó một năm, bọn tôi đã thu âm demo đầu tiên mang tên
Skies, nhận được rất nhiều tán thưởng từ giới underground. Adipocere Records có vẻ hứng thú với bọn tôi nên đã xuất bản
Skies trên CD với số lượng có hạn, 1500 bản nhanh chóng bay hết. Thế là bọn tôi bắt đầu bắt tay vào làm một album đầu tay thật sự và, như bị cuốn theo cái đà của tham vọng và hoang tưởng khôn lường (cười) bọn tôi muốn làm thật lớn và thế là đã tốn mất hơn mười năm để thực hiện album
Cybion, rốt cuộc cũng đã được phát hành, hòa cùng đám đông các cuộc trở lại của
CYNIC và
GUNS N' ROSES (cười).
Nếu anh phải tóm tắt Cybion một cách bao quát nhất trong một câu hoặc một từ ...Rất khó nói...Chắc tôi phải dùng lại cái từ mà tôi thường thấy nhất nơi những người đã từng nghe qua album: một hiện tượng. Không nhất thiết theo nghĩa: "Ồ hay quá, đánh rất sung" mà chủ yếu theo khía cạnh độc đáo, bất ngờ, có một không hai. Như một vật thể lạ không giống bất cứ ai khác ngoài bọn tôi.
Giữa các khâu xây dựng nội dung concept, sáng tác và sản xuất thì khâu nào là khó khăn và tốn thời gian nhất ?Tất cả đều rất khó khăn, mặc dù đối với riêng tôi thì khâu sản xuất là phức tạp nhất, bởi vì bọn tôi đụng phải không biết bao nhiêu thứ trở ngại và xui xẻo. Chúng tôi khởi đầu công việc thu âm cho trống vào 2003 và những track cuối cùng được kết thúc hình như vào 2007. Việc thu âm cũng là một cơn ác mộng, với hàng chục tầng lớp, nhiều đoạn lên đến hàng trăm, cộng với sự phức tạp của toàn bộ dự án. Những cơ sở hạ tầng và vật chất của chính tôi lúc đó quả thật không đủ và vô cùng mạo hiểm.
Nhân tiện đang nhắc tới thu âm, anh có nhận thấy rằng phần âm thanh của album này nó không khác gì những album được làm gần đây ?Thật lòng mà nói thì không, và tớ cũng rất ngạc nhiên về nhận xét này của cậu. Nếu hôm nay tôi buộc phải thu lại
Cybion, nó sẽ rất khác, nhưng mặc dù vậy tôi không thấy có gì phải hổ thẹn trước các ban lớn khác. Bọn tôi đã phải tìm cách tạo ra những nét hài hòa cân bằng giữa cường độ âm thanh và sự mạch lạc rõ ràng, và theo tôi nghĩ thì điều này đã đạt được: bọn tôi nghe được hết những gì bọn tôi muốn nó có thể nghe được, không có một chút tạp âm nào khác. Tất nhiên, nếu có khoảng vài chục nghìn euros lúc đó, chúng tôi đã nhờ tới
Andy Sneap hoặc ai đó tương tự để có thể làm cho nó xuất sắc hơn, mặc dù cũng sẽ không dễ dàng gì với họ, nếu xét về độ phức tạp cực kỳ của dự án này. Hơn nữa, tôi không có chủ ý khi thu âm là muốn có được âm thanh càng to càng tốt như đang là mốt hiện nay. Một là vì tôi thấy việc ấy hoàn toàn ngu ngốc thậm chí đôi khi là một tội ác -ai vừa nói
Death Magnetic đó ??? -, và thứ hai là, quất nguyên một lúc hơn một tiếng mười phút âm nhạc với volume hết cỡ tới nghẹt thở thì vô cùng khó chịu và sẽ rất khó để nghe hết album.
Nếu quay trở lại ngày trước, anh có nghĩ rằng các anh đáng lẽ có thể lấy Skies rồi thêm vào một vài bài là sẽ tha hồ nổi tiếng như cồn giữa những năm 90s lúc đó ?Tôi chẳng hề đặt ra cho mình câu hỏi đó. Cái gì làm đã làm xong. Những lời đánh giá đầu tiên về
Cybion chính là câu trả lời, hy vọng rằng mọi thứ sẽ tiếp tục tốt đẹp như thế...
Anh có nghĩ rằng khoảng thời gian bỏ ra cho Cybion là có một chút lãng phí, hay thật sự nó cần thiết ?Quả thật là bọn tôi cũng lãng phí không ít thời gian, vì thật ra mọi thứ đều đã được hoàn thành xong từ lâu. Lẽ ra album đã được ra đời vào 2003...
Chắc hẳn đã rất nhiều lần anh muốn vứt bỏ hết mọi thứ. Điều gì đã khiến anh có thể kìm lại ý định đó ?Cũng chẳng biết nữa. Nói chung, khi đã trải qua một cột mốc nào đó, thì không thể có chuyện bỏ ngang giữa chừng, vì bọn tôi đã tiến được khá xa nếu buông tay lúc này khi đã gần đích đến thì quả thật là dở hơi. Không có chuyện "mất cả chì lẫn chài". Bên cạnh đó album này có vẻ nhận được rất nhiều ngưỡng mộ - định nghĩa của ngưỡng mộ: "không ai mua nó nhưng mà rất yêu thích nó" -. Trước khi album được phát hành đã như thế, và bây giờ thì điều đó đang được khẳng định, vì thế sẽ thật là đáng tiếc nếu bỏ ngang. Nếu như thế thì đấy mới đích thực gọi là phí phạm.
Hiện tại anh đang là kỹ sư âm thanh, công việc giúp anh có điều kiện gặp gỡ rất nhiều người. Anh có nghĩ rằng chính vì công việc này và vì bản tính cầu toàn của mình là câu trả lời cho khoảng thời gian một thập kỷ bỏ ra để xây dựng đĩa nhạc này ? Có phải vì nó mà anh đã có thể tiếp xúc được với những vị khách mời có trong album này ?Tôi trở thành kỹ sư âm thanh sau khi bọn tôi quyết định sẽ tự mình sản xuất
Cybion. Bên cạnh đó, nguyên nhân khiến phải hao tốn một thập kỷ để thực hiện cái đĩa này, đó là tầm vóc của dự án, vượt xa khỏi khả năng của chúng tôi, cộng với vô số phiền phức đã gặp phải, thiếu thốn sự ủng hộ, và những trắc trở của cuộc sống đời thường: khi bọn tôi đi học, rồi sau đó có công ăn việc làm, thật khó để có thêm thời gian rảnh rỗi và sức lực cho việc khác. Chính vì thế mà tôi đã phải bỏ hẳn chỗ làm của mình để đi đến cùng. Phải tận sức trăm phần trăm, nếu không, dự án này sẽ không bao giờ được thấy ánh mặt trời. Một số khách mời dĩ nhiên là tôi gặp gỡ trong môi trường làm việc với vai trò là một nhà sản xuất, một số khác là những người bạn thâm niên.
Anh có thể kể cho chúng tôi biết đóng góp của từng vị khách mời không ?Arjen Lucassen (
AYREON) là người duy nhất thật sự tham gia vào
Cybion, những người khác đều chỉ xuất hiện ở đĩa bonus. Tôi rất kết
Arjen, về âm nhạc lẫn tính cách của một người mà tôi thường xuyên thư từ qua lại kể từ nhiều năm nay. Tôi cảm thấy rất thích thú khi đi ngược lại phong cách làm việc của anh ấy, tức là yêu cầu ca sĩ hát trên nền nhạc có sẵn. Ở bản cover của
CYNIC, bản nhạc đầu đời của
Paul Masvidal và
Sean Reinert, ban đầu tôi muốn tìm lại
Dana Cosley, cô gái đã từng hát cùng họ khi đánh live, thật không may, không một ai biết hiện giờ cô ấy đang làm gì và ở đâu. Nhưng tôi vẫn giữ ý định phải có một giọng nữ
growls và thế là tôi đã đề nghị, nhưng không chắc ăn lắm, với
Angela Gossow của
ARCH ENEMY, và ngạc nhiên vô cùng, khi cô ấy đã đồng ý chỉ ngay vài giờ sau đó. Chính là
Christophe Godin (
Mörglbl) một người tôi quen biết cũng được vài năm nay, đảm nhận phần solo mở đầu và kết thúc của bài này. Anh ấy là một guitarist thần kỳ, một trong số những người tài ba nhất mà tôi biết, cộng với bản tính rất vui vẻ và hài hước.
Về bản cover của
DREAM THEATER, tôi ước ao tìm được một phong cách của
Russell Allen của
SYMPHONY X,
Ronnie James Dio, hoặc cỡ
David Coverdale… Một ai đó có chất giọng như thế. Và lại không may, tôi chẳng thể liên lạc được với một ai trong số đó. Tôi đành tìm kiếm ở MySpace và chợt bắt gặp
David Scott McBee người mà, không những giống về mặt ngoại hình với
Russell, mà cả về chất giọng. Anh ta lập tức tỏ ra rất có hứng thú với đề nghị này và mọi thứ đã diễn ra tốt đẹp. Tôi đề nghị phần solo đầu tiên của bài này cho
Tom MacLean của
TO-MERA, ban mà tôi đã sản xuất bản demo và hai album, vì anh ấy cũng thần tượng
DREAM THEATER và đồng thời là một guitarist có hạng. Khúc solo ở cuối bài lẽ ra phải được chơi bởi
Patrick Rondat người mà tới phút cuối đã từ chối. Thật đáng tiếc vì lần đầu tiên tôi nghe ban này chơi cũng chính là bản này và đoạn solo đó khiến tôi nghĩ ngay tới anh ta. Cuối cùng chính là
Charly của
Venturia nhận phần solo này. Đây cũng lại là một fan cứng của
John Petrucci và về mặt trình độ thì tôi biết là hoàn toàn thích hợp. Chúng tôi biết nhau cũng hơn mười năm, cậu ấy cũng ở Montpellier như tôi.
Bản cover của
EMPEROR chỉ có một khách mời,
Sonm đến từ một ban của Nga
FOREST STREAM, hiện tại tôi đang thu âm cho album của họ và chúng tôi thường xuyên liên lạc với nhau từ khá lâu rồi. Bọn họ rất ngưỡng mộ
EMPEROR và thậm chí từng chơi một concert gồm toàn những bản cover của ban này. Ban đầu thì lẽ ra
Sorceron của
ABIGAIL WILLIAMS sẽ lo phần vocals, nhưng anh ta cũng từ chối vào phút cuối. Những vụ như thế này cũng thường xảy ra thôi…
Cuối cùng, là bản cover của
LOUDBLAST, tôi muốn có
Ludo của
S.U.P góp mặt bởi vì hai band này đều rất gần gũi trong tâm trí tôi, bọn họ đều có nguồn gốc từ thành phố Lilles, vào thời kỳ hoàng kim của Death Metal Pháp ! Về phần solo, không hoàn toàn có ở bản gốc, tôi đề nghị với
Paul Masvidal (
CYNIC, ex-
DEATH) người mà tôi từng gặp gỡ với vai trò kỹ sư âm thanh và ca sĩ khách mời. Bản solo mà anh ấy gửi cho tôi tới giờ vẫn khiến tôi nổi da gà mỗi lần nhớ tới. Anh ấy thật sự có một phong cách thật đặc biệt của riêng mình mà tôi rất ưa thích. Nói một cách ngắn gọn thì, không có gì rắc rối hoặc trở ngại với những nhân vật này. Những người phiền phức khác tất nhiên sẽ không có mặt trong album …