Nếu như 'Silent Water' là sự thành công vượt mức mong đợi bởi những gì Amorphis truyền tải thực sự gây ngạc nhiên cho người nghe thì trong 'Skyforger' câu chuyện trình làng lại có vẻ không như mong muốn.
Cho dù vẫn biết rõ Amorphis thay đổi luân phiên 'bộ mặt metal', có điều Skyforger gây cho mình cảm giác của sự hỗn độn, và rối rắm. Phải chăng vì quá cầu toàn mà chất nhạc của Skyforger chỉ đọng lại sau vài lần nghe album là cảm giác lẫn lộn tràn ngập.
Progressive metal? melodic death metal? melodic metal? melodic heavy rock? tất cả các cụm từ đều không ứng dụng được trong trường hợp này, các track đều chung một điểm là đoạn intro rất du dương, đôi khi đính kèm đầy rẫy đoạn lả lướt của key chen vào, nhưng khi lyric bắt đầu là chỉ còn cảm giác đều đều ngang phè phè, chưa kể lạm dụng những đoạn bè theo kiểu 'toàn đội cùng bè' rất ư là ức chế, cứ như là các đoạn cao trào của hát karaoke, đầy rẫy những track mà nếu có karaoke mình hát cũng có khi được tại nghe rất bùi tai và dễ thuộc hehe
Với sự thành công của 'Silver Bride' khi leo lên top của Phần Lan nhưng nhiêu đó cũng không đủ kéo lại một album 'rối rắm về đội hình'. Điểm nhấn của album là những đoạn intro rất ấn tượng bởi thế mạnh của Amorphis vẫn là sự trau chuốt về giai điệu, nhưng cái sự hứng đó cũng chỉ kéo dài cao lắm là 1 phút hehe
Nửa đầu album thực sự ấn tượng và có hứng thú bởi lối đánh có vẻ đủng đỉnh nhưng trau chuốt mượt mà, lâu lâu đan xen vào tố chất agressive trên nền clean vocal, một âm hưởng melodic progressive metal ngọt ngào, tuy nhiên, kể từ 'Majestic Beast' tai mình bắt đầu đi lạc, bởi không chấm thêm được track nào, cái xúc cảm lúc bắt đầu nghe cứ nhạt dần.
Cá nhân mình không chấm album này
nếu chấm điểm về sự hài lòng cho lần trở lại 2009 thì chọn Stratovarius vẫn sáng giá hơn hehe