Dẫu biết con đường nào rồi cũng có hồi kết, một tượng đài lẫy lừng rồi cũng phải đến lúc sứt mẻ nhưng sự ra đi của Mike Portnoy quả là khá bất ngờ nhưng được dự báo trước. Vòng quay luẩn quẩn của sáng tác/tour diễn/sáng tác liên tục trong vòng 20 năm đã bào mòn sinh lực lẫn nhiệt huyết của tay trống lừng danh, một trong những người đóng dấu ấn rất lớn trên con đường thành danh tên tuổi Nhà Hát của Giấc Mơ. Thiếu vắng hắn, âm nhạc DT mất một tay giữ nhịp thấu hiểu đến từng chi tiết từng ca khúc, biết ngọn ngành điểm nhấn từng bài hát, luôn biết đẩy lên cao trào hay du dương mềm mại lạ thường..
Farewell Portnoy, thanks for everything ... đành gửi tặng hắn ca khúc The Spirit Carries On vậy :) quan niệm 'vắng mợ thì chợ vẫn đông' luôn áp dụng đúng trên mọi trường hợp cho dù chợ sau này có mất đi chút chất thì vẫn là cái chợ thôi.
Quay lại với gương mặt mới toanh cầm nhịp trống là Mike Mangini, hắn vốn dĩ cũng không xa lạ với Dream Theater cho lắm, chưa kể thành tích từng cộng tác với Steve Vai và James LaBrie, tài thì cũng không thua sút nhưng chất hơi bị kém. Thành thứ album 2011 đánh dấu một bước ngoặt khá lạ lẫm cho Dream Theater, nhà hát bây giờ đã không còn yên ả mà âm nhạc hơi rắn rỏi hơn, có chút gì đó commercial hơn trước, vocal nức nở của tay LaBrie thì không lẫn vào đâu được, các cú riff vẫn đầy mãnh liệt bởi tay Petrucci luôn là kiến trúc sư của DT. Duy có tiếng trống không còn ngọt ngào như trước, phong cách khác dẫn đến cách nhập ca khúc cũng biến đổi theo.
Anw, khó có thể nói đây là một album không hay, thật ra bản thân DY cũng thấy album rất thú vị, chỉ có tiên tiếc cái gia vị mà Portnoy thường dậm vào, một chút thấu hiểu và một chút của cái sự phiêu vốn dĩ xuất xứ từ 20 năm gắn bó mà không phải một tay trống lừng danh nào chỉ có thể đơn giản hòa quyện trong 1 ngày, 1 tháng hay thậm chí 1 năm
Tracklist:
1. On the Backs of Angels 8:42
2. Build Me Up, Break Me Down 6:59
3. Lost Not Forgotten 10:11
4. This is the Life 6:57
5. Bridges in the Sky 11:01
6. Outcry 11:24
7. Far From Heaven 3:56
8. Breaking All Illusions 12:25
9. Beneath The Surface 5:26
Dream Theater:
James LaBrie – lead vocals
John Petrucci – guitars, backing vocals
John Myung – bass
Jordan Rudess – keyboards, continuum
Mike Mangini – drums, percussion
Production:
John Petrucci – production
Paul Northfield – engineering
Andy Wallace – mixing
Hugh Syme – cover art
3 năm là quãng thời gian quá dài nhưng với Opeth thì mọi sự chờ đợi đều được đón nhận kịch liệt :D mặc dù Opeth hiện tại chỉ còn mỗi tay Mikael Åkerfeldt là trụ cột chính và hắn kiêm luôn cả producer. Với thâm niên đam mê nghiện ngập Porcupine Tree nên chẳng có lý do gì âm nhạc Opeth không dần nghiêng về hướng đi ấy, một con đường progressive rock chịu khá nhiều ảnh hưởng percussion jazz.
Album như lời tưởng niệm các thành viên trong quá khứ và tôn vinh các gương mặt hiện tại, điển hình là cái cover art với các anh tài đã từng đến rồi đi nằm lăn lóc dưới đất, trên cành cây Opeth chỉ còn đọng lại các trái chín mọng là các gương mặt hiện tại :D
Âm nhạc thì khỏi phải nói, vẫn là cái sự chậm rãi từ tốn của Opeth nhưng lần này là một sự từ tốn đến từ một phong cách khác hẳn, không còn một progressive death đầy hùng dũng. Tay Akerfeldt thiệt biết cách dịch chuyển con tàu Opeth,bây giờ âm nhạc Opeth nói thẳng ra là progressive rock mang âm hưởng percussion jazz. Cá nhân thì đây vẫn là album đáng đón nhận, nó sẽ không làm bạn ngấu nghiến như Still Life, Orchid... ngày trước nhưng sẽ thấm dần dà và bạn chắc hẳn sẽ trở thành một con nghiện vào một ngày nào đó đẹp trời không thể biết trước được.
Tracklist:
01. Heritage (2:05)
02. The Devil's Orchard (6:40)
03. I Feel the Dark (6:40)
04. Slither (4:03)
05. Nepenthe (5:40)
06. Haxprocess (6:58)
07. Famine (8:32)
08. The Lines in My Hand (3:49)
09. Folklore (8:19)
10. Marrow of the Earth (4:19)